NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐƠN THÂN

Thơ. Oanh Pham Đời tôi người phụ nữ đơn thân Sống âm thầm giữa chốn nhân gian Bao vất vả lo toan ngày tháng Ôm đau thương đêm vắng lệ rơi Nén u buồn cắn chặt bờ môi Ai hiểu được đời tôi lạnh giá Trái tim đã trở thành băng đá Lệ rơi trên go má cô đơn Đời tôi mang luôn lắm nỗi buồn Từng dêm dài trăn trở nghĩ suy Một mình riêng chẳng bóng cố tri vì gia đình không hề nuối tiếc Sống vì con chỉ biết hy sinh Người phụ nữ tình riêng chẳng chút Để hôm nay đành nghiêng nét bút Viết lên đây cho lắng nỗi buồn
Tác giả: OANHPHAMSố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHIA LY

Anh trở về vội vã. Rồi lặng lẽ ra đi. Cơn mưa chiều cuối hạ. Như muốn nói điều chi. Mưa xuyên qua kẽ lá. Như mắt buồn ... [Đọc thêm...]

CHẤN CHỈNH NGÀNH GIÁO

Viết tiếp về chuyện cô giáo NTPT GV trường THCS Duy Ninh Quảng Ninh đã phạt một HS do nói tục bằng cách cho cả lớp cùng ... [Đọc thêm...]

EM NHÉ TA ĐI

Anh ơinói nhỏ nghe này. Chở em đi lượn...cả ngày được không. Cũng là...cái cảnh chờ trông. Đêm buồn hiu hắt...mùa đông ... [Đọc thêm...]

KHUYA VẮNG

Đêm vàng võ lối về thêm quạnh vắng. Ngồi lặng nghe văng vẳng nỗi u sầu. Ánh đèn vàng san sẻ kiếp bể dâu. Lòng hiu quạnh ... [Đọc thêm...]

XUÂN VIỄN XỨ

Xuân đã về đây khắp nẻo đường. Sao lòng thổn thức mãi vấn vương. Nhớ trời quê cũ xa xôi thẳm. Cách biệt ngàn khơi biển ... [Đọc thêm...]

MÃI YÊU BẰNG LĂNG

Bằng lăng thức giấc gọi hè. Một màu tim tím nghiêng che nắng vàng. Cõi lòng nặng trĩu miên man. Nhớ về quá khứ lại càng ... [Đọc thêm...]

SÓNG TÌNH

Nhớ em nằm đếm canh thâu. Cung tơ thổn thức gối đầu thềm trăng. Bóng em lả lướt cung Hằng. Để anh Chú Cuội nghìn năm ... [Đọc thêm...]

CHÂN TÌNH TRONG TA

Tôi đi giữa chốn nhân sinh. Tìm mua một chút ân tình mà thôi. Lang thang khắp nẻo chợ trời. Tìm hoài chỉ thấy bán lời ... [Đọc thêm...]