NGƯỜI ĐI

Người đi còn đó mông mênh Một ta hoài niệm thang thênh đợi chờ Mưa về trắng cả ước mơ Hương xưa sót lại bao giờ phôi phai?! Người đi biết có còn ai? Ru ta tình muộn tháng ngày lênh đênh Trăng vàng lẻ bóng buồn tênh Lối xưa ai dáng bồng bềnh tóc bay Người đi để nhớ thương này Hoen màu mắt biếc chờ ai nghìn trùng Mịt mờ sương lạnh thu đông Tình xa vời vợi nhói lòng một ta Người đi dường cạn mùa hoa Vầng trăng toả bóng đêm qua vỡ rồi Mùi hương thôi cũng xa xôi Rẩy run tay ấm ngọt mời gọi nhau! Nguyễn Thanh Vy ____ 19032018 Bệnh Viện Dòng Trợ Thế Thánh Gioan Thiên Chúa Đồng Nai - Biên Hoà
Tác giả: VY THANH NGUYENSố bài thơ: [37]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NHỚ AIAI NHỚ

Thơ Nguyễn Thanh Tâm. Lệ tình nhỏ giọt sầu đau. Yêu thương màu úa vỡ trào đẩm mi. Thương người năm tháng tình si. Bây ... [Đọc thêm...]

KHỔ VÌ BỒ

Em ơi anh sợ lắm rồi. Phóng nhanh chút nữa không toi mạng già. Vợ anh túm được đòn ra. Quyền anh bình định chắc là tan ... [Đọc thêm...]

ĐÀN ÔNG

ĐÀN ông phải biết lo xa. ÔNG không có vợ cửa nhà để ai. NĂM qua tháng rộng ngày dài. BẢY vợ cùng đoảng lấy ai lo cùng. ... [Đọc thêm...]

CHỈ CÒN NỖI ĐAU

Thơ Biên Chu Phong. Đâu còn hình ảnh phu thê. Lời yêu vàng đá-câu thề để đâu(?). Mà tình nay bỗng đục ngầu. Thê ... [Đọc thêm...]

THU XƯA

Lỡ một cung đàn mộng dở dang. Chiều xưa rớt lại đóa thu vàng. Vòng tay níu cả mùa thu ấy. Sợ nắng đông về chẳng chói ... [Đọc thêm...]

VALENTINE BUỒN

Valentines lễ nhân tình. Người ta hạnh phúc riêng mình cô đơn. Ngậm ngùi thương phận dõi hờn. Tình như giấc mộng ... [Đọc thêm...]

KIẾP HỒNG NHAN

Ngày xưa em đến anh chê. Nào là em xấu nhà quê thấp hèn. [Đọc thêm...]

CHÉM GIÓ

Pháp luật có quy định đâu. Nên thằng chém gió còn lâu mới chừa. Vì thế nó cứ nói bừa. Chém gió thoải mái có ngừa ngại ... [Đọc thêm...]