NGƯỜI EM HRÊ

Em là con gái H’Rê Về ngang trảng cỏ miệng hê ha cười Thuyết linh vật, chưa lỗi thời? Tôn sùng vẻ đẹp muôn loài sáng trong Núi rừng,dòng suối,con sông Sợi dây tình cảm mênh mông ấm lòng Cỏ cây ngồi khóc chiều đông Thẫn thờ hòn đá chưa chồng vương mang Mê cuồng tình nghĩa xóm làng Đói no ai cũng lần sang trả đời? Già Làng số một ai ơi! Ghét thương ,thương ghét ai thời dám khinh? Đâm trâu phong tục còn in Đam mê ca hát xập xình thâu đêm Đôi bờ thiện ác lãng quên Lửa hồng cháy đỏ một miền trúc mai H’Rê chiếc váy ,sớm mai Muôn hoa sặc sỡ đan cài tình yêu Ân Thiên ( Bình Dương)
Tác giả: ÂN THIÊNSố bài thơ: [183]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HƯƠNG XƯA

Trời se lạnh em chợt thấy bâng khuâng. Trên con đường xưa lần về chốn cũ. Hàng liễu xanh hai bên đường ủ rũ. Hoa sữa ... [Đọc thêm...]

ĐIỀU GIẢN DỊ TÔI YÊU

Những điều rất nhỏ tôi yêu. Tuổi thơ khờ dại những chiều thả câu. Cánh đồng hoang vắng phía sau. Rất nhiều vũng, bãi, ... [Đọc thêm...]

CON ĐƯỜNG TÌNH YÊU

Trên con đường sỏi đá. Tình yêu đi bên tôi. Nhẹ nhàng tình yêu bước. Từng bước, từng bước rơi. Trời như bừng ánh nắng. ... [Đọc thêm...]

NHẠT PHAI

Hết yêu anh cứ đi đi. Mặc em đứng đó ôm ghì nỗi đau. Phận duyên bởi thế phải sầu. Có buồn cũng vậy thêm nhàu mắt môi. Ừ ... [Đọc thêm...]

ĐỪNG THƯƠNG TÔI

Gửi em một chút nắng hồng. Mang theo nỗi nhớ niềm mong đến người. Mải mê quên lối chim trời. Thuyền xa bến vắng lẻ loi ... [Đọc thêm...]

LÀNG ĐÔNG LINH

Nước Đông Linh vừa trong vừa mát. Đường Đông Linh lắm cát dễ đi. Người Đông Linh thắm tình quê. Đêm.chiêm.bao những ... [Đọc thêm...]

THỨ BẢY NHỚ

Thứ bảy buồnthứ bảy lại chơi vơi. Nắng đi chơi để thời mây bao phủ. Giữa không gian của quán buồn nay cũ. Bao mặn ... [Đọc thêm...]

AI CÒN NHỚ

Thơ cảm tác theo hình mạng. Ai còn nhớ những tháng ngày thơ mộng. Lối con đường lộng lộng bước bên nhau. Bỗng cơn giông ... [Đọc thêm...]