NGƯỜI EM XINH MUN
Em là con gái Xinh Mun
Chiều lên nương rẫy mịt mùng mưa bay
Gom đi giọt lệ ngắn dài
Mười hai bến nước ,mười hai nỗi niềm
Cái ngày em nhuộm răng đen
Ăn trầu nồng thắm một miền ca dao
Rượu cần hương vị ngọt ngào
Ta say mắt biếc môi nào ta say?
Ai còn thích vị chua cay?
Mùa đi hối hả đời trai dặm trường
Ngôi nhà êm ấm yêu thương
Nhà sàn ấm áp bốn phương tụ về
Vào mùa lễ hội đê mê
Hương thơm cỏ lạ vân vê tay người
Xinh Mun nắng xuống lưng đồi
Người em xa vắng một thời áo hoa
Ân Thiên ( Bình Dương)