NGƯỜI LẠ ƠI
Này cô gái...tôi cho mượn bờ vai.
Cô tựa khóc hay ôm tuỳ cô thích.
Nếu lỡ như nhịp tim đập thình thịch.
Cứ ôm chầm...ghì chặt cả hai tay.
Người vô tình tạm mượn chiếc vai ai.
Rồi cứ say...dù tâm tư nặng trịch.
Ngửa mặt lên tìm khí trời nhẹ hít.
Môi thì thầm sao thích thế anh Trai!?
Này cô gái...Cô đang thuộc về ai!?
Tựa vào vai mặc dù cô không thích!
Đôi mắt kia vẫn nhìn xem tờ lịch.
Để nhớ ngày khắn khít của cả hai.
Người lạ ơi!...cho em mượn bờ vai.
Chắc gì nay mai tôi đây sẽ trả!
Nên...cho nên anh đừng có vội vã...
Cứ từ từ cho em thả hết cơn say...