NHẮM MẮT RỒI VẪN NỨC NỞ GỌI CHA
Tg Nguyễn Thị Tính
Đọc câu chuyện tôi vô cùng cảm kích
Thương anh nhiều ôi người lính thương binh!
Dù ở dâu anh cũng sống hết mình
Vì đồng đội vì thâm tình phụ tử
Nhắm mắt rồi chưa quen mùi phụ nữ
Xa cõi trần chưa nếm vị ái ân
Anh ra đi mang nét đẹp trong ngần
Dáng trinh nguyên đời trai vào lòng đất
Thương anh quá lòng vợi buồn se sắt
Cũng bởi vì sức tàn phá chiến tranh
Thủa ấu thơ anh chẳng được an lành
Mẹ ốm nặng mấy năm trời đằng đẵng
Cha con anh trong mỏi mòn cố gắng
Rồi một ngày mẹ vẫn bỏ rời xa
Nỗi đớn đau chan chứa đổ lệ nhòa
Anh lớn lên trong dòng đời nghiệt ngã
Vì thương cha quyết tâm làm tất cả
Từ phụ hồ đủ việc để nuôi em
Mở mắt ra từ sáng sớm tới đêm
Trăm thứ việc đổ lên đầu con trẻ
Nhưng trời thương cũng cho anh sức khỏe
Tình yêu cha thấm vào máu vào tim
Lũ bạn xưa thủa chơi ú chốn tìm
Nếu tức nhau cứ tha hồ dấm đá
Tao gồng mình chúng mày hành cho đã
Nhưng chạm đến cha tao không thể thứ tha
Nhất phải chết tao sẽ đuổi tận nhà
Táng vào mặt vì tội bay xúc phạm
Khi lớn lên vào chiến trường bom đạn
Luôn nhường bạn dành gian khổ về mình
Dẫu biết rằng sẽ nguy hiểm hy sinh
Trong một lần khi dò mìn của địch
Anh đi trước bị rơi vào phục kích
Mìn nổ tung đôi chân nát tan tành
Trở về nhà trong tàn tật phế binh
Ngồi xe lăn đôi mắt buồn vời vợi
Chỉ thốt câu cha ơi con xin lỗi
Rồi lặng im đôi dòng lệ tuôn rơi
Cha ôm anh ,cha đã hiểu hết rồi
Hãy mạnh mẽ lên ,con ơi đừng có khóc
Con gửi nửa thân trinh vì tự do dân tộc
nay trở về là hạnh phúc vô biên
Nhưng đôi chân cùng thương tích triền miên
Cứ hành hạ và ngày càng tàn phá
Bao tiền lương gửi bạn bè tất cả
Vì cha hay thương người ,nên chẳng giữ phòng khi
Anh sợ rằng khi rời bỏ ra đi
Cha già yếu không đồng tiền dính túi
Dười suối vàng lòng quặn đau buồn tủi
Cảm phục anh ôi người lính thương binh!
Vì Tổ quốc hy sinh nửa thân mình
Tình phụ tủ vẫn lung linh tỏa sáng
Lúc hấp hối mắt ngời lên ánh rạng
Miệng méo vành hốt hoảng gọi cha ơi
Mắt khép dần đôi dòng lệ tuôn rơi
Khiến mọi người xúc động trào nức nở
Trời tối sầm nổi cuồng phong bão tố
Mưa ầm ầm khóc tiễn biệt người đi
Chốn dương gian anh chẳng để lại gì
Ngoài tấm lòng tựa sao khuê lấp lánh