NHƠ LÂY CON ƠI

Học đi con... Lịch sử nước nhà, Hiểu cho thấu đáo... Đất sinh ra, Tim trao nhầm người nên mất nước Vướng tội yêu thương quá thật thà! Hiểu nhé con ơi... có vuông tròn, Có trời có đất... có nước non, Lang Liêu, Hoàng tử xưa hiếu nghĩa, Hiểu thấu lòng dân... nước mãi còn! Có đấy con ơi... Trẻ lên ba, Chẳng nói chỉ chờ một tiếng loa, Cơm cà người lớn nhanh như thổi, Thắng trận... vút bay... cháy tre ngà! Nữ nhi thuở trước phất cờ hồng, Muốn vung kiếm chém cá Biển Đông, Quần hồng phất phới lưng voi trắng, Vọng mãi Núi Nưa tiếng chiêng, cồng! “Nam quốc sơn hà Nam Đế cư, Tuyệt nhiên định phận tại Thiên thư, Như Hà nghịch lỗ lai xâm phạm, Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.” Hãy nhớ tay người... nát quả cam, Đùi ai máu chảy... Ý trời ban, Ai là rái cá đâm thuyền giặc, Ai cắm sông sâu... trận cọc dàn? Được thả cho về... chúng lại sang, Muốn bắt dân ta phải quy hàng, Kẻ vùi đáy nước sông Như Nguyệt, Kẻ ống đồng chui... trốn vội vàng. Kiếm báu trời trao dưới sông sâu, Cứu Chúa lòng trung... áo Rồng chầu, Hăm mốt Lê Lai... hai Lê Lợi, Khóc người nên trời để mưa ngâu! Oan khuất nào bằng Lệ Chi Viên, Mang xuống suối vàng nỗi niềm riêng, Hậu thế đời sau... người đã giải, Ngậm cười chín suối để hồn thiềng! Đống Đa con nhé... máu còn tanh, Xương chúng chất cao... mộ rành rành, Mùng năm con nhớ ngày giỗ trận, Áo vải hiên ngang cỡi voi bành! Con đã học chưa lửa kinh thành, Sông Hương thơ mộng nước vẫn xanh, Bên Kinh thành cũ... bên phố mới, Rời nước Vua đi... dạ chẳng đành! Con đã hiểu gì... trận Điện Biên, Chỉ huy trận ấy... tựa Thần Tiên, Pháo đã kéo vào... thôi... đành rút, Quyết sách khó khăn... thịt da liền! Con đã hiểu gì sóng Sông Gianh? Có những vết thương vẫn chưa lành, Nhiều lắm người đi... không trở lại, Người nằm trong đất... lá thêm xanh! Con hãy nhìn đi... phía Hoàng Sa, Từ xưa nơi ấy biển ông cha, Hàng xóm hóa thành tên cướp biển, Hải chiến Hoàng sa... máu lại hòa...! Con đã hỏi chưa, tại vì sao? Biên Giới Tây nam máu lại trào, Lũ uống máu người không hết khát, Chẳng phải chung nôi... cũng chung rào! Rạng sáng ngày mười bẩy tháng hai Tất cả đang trong giấc mơ dài, Đạn trút từng hồi... quân cướp đất, Giết cả trẻ chưa rõ... hình hài! Thêm lần hòa máu... sóng Gạc Ma, Chiếm biển của ta chúng dựng nhà, Chúng đấy... kẻ thù luôn truyền kiếp, Kẻ thù con nhé... nhớ đừng tha...!
Tác giả: DƯƠNG HẢISố bài thơ: [60]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NHỚ VỀ ĐẤT MẸ

Dù cho đi khắp chân trời. Cũng luôn nhớ mãi đất trời quê hương. Ôi quê hương, thân thương lai láng. Ôi Việt Nam thương ... [Đọc thêm...]

NỖI ĐAU MẦU DA CAM

Chúng nó đến từ bên kia bán cầu. Rải lên mảnh đất này chất độc mang mầu chết chóc. Những cánh rừng héo khô, những quả ... [Đọc thêm...]

CẠN CHÉN CHIA LY

Này anh cạn chén chia ly. Rồi mai hai đứa không đi chung đường. Kẻ quên, người nặng niềm thương. Lối vui anh bước, đoạn ... [Đọc thêm...]

NẾU NHƯ

Nếu mẹ là dòng sông. Chúng con là đàn cá. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 21032016. [Đọc thêm...]

KÉN CHỒNG

Em nay tuổi đã đôi mươi. Cả làng khen ngợi em cười rất duyên. Lại thêm đẹp nết,đẹp người. Rieng em chưa chấp nhận ai. ... [Đọc thêm...]

CÓ CÒN GÌ

Có còn gì đọng lại nữa trong nhau. Đường sáng tối thay muôn màu sắc lạ. Lúc mơn mởn búp chồi xanh màu lá. Khi rụng rơi ... [Đọc thêm...]

BỀN VỮNG TÌNH YÊU

Tặng bạn xy. bao giờ không biết nữa. Thật ngại ngùng khi qua ngõ nhà em. Nắng tháng năm đem lửa đốt nỗi niềm. Rất gần ... [Đọc thêm...]

TỬU THI BIỆT LỆ

HOA MƯA BIỆT LỆ. Một dĩ vãng tràn thơ. Những u hoài khép kín. Tìm cái phi thường, cái ước mơ?. Mộng vẫn còn đây hay ở ... [Đọc thêm...]