NHỚ NGƯỜI DƯNG

Bỗng một chiều em thấy nhớ người dưng... Nhớ nôn nao phố xưa từng hò hẹn. Yêu thương sau dẫu là không trọn vẹn, Vẫn nhủ lòng rằng đến hẹn anh qua... Bỗng một chiều thấy rơi rụng cánh hoa, Như kỉ niệm phai nhòa mờ chốn cũ. Như đời khéo trêu người đàn bà đã cũ, Rạng rỡ cười che phủ nỗi đa đoan ! Bỗng một chiều sâu đôi mắt chứa chan, Cứ dấy lên bao tin yêu hi vọng.... Câu mình ơi thuở xa xưa khát vọng, Nhớ quá trời ! hình bóng... giọng... người dưng !
Tác giả: TRANTHUYSố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÌNH CHA

Khoán thủ xuyên tâm. THƯƠNG cha THƯƠNG lắm những ngày. CHA chăm con lớn, CHA hoài đợi mong. GÁNH oằn vai NHỮNG ngày ... [Đọc thêm...]

ĐỜI SỎI ĐÁ

Chỉ là viên đá nhỏ. Lăn lóc bên đường đi. Ai thổi hồn cho đá. Đôi tình nhân hạnh phúc. Hình hài tuy bằng đá. Ta bên ... [Đọc thêm...]

HẠNH PHÚC NGỌT NGÀO

Gió đưa thoảng nồng nàn mùi hoa sữa. Khơi nỗi niềm những kỷ niệm đã qua. Tình yêu kia đem đến thật mặn mà. Như đọng lại ... [Đọc thêm...]

DUYÊN PHẬN ĐIẾU CÀY

Lỗ dưới hang trên đã dọn bày. Ước chàng quân tử thoả hồn say. Tay vờn nắn đút khơi tình lửa. Miệng rít hơi hà thả mộng ... [Đọc thêm...]

CẢM XÚC NGÀY THÁNG

Cả năm dâng tặng mội ngày. Tôn vinh phái đẹptỏ bày nâng niu. Phụ nữ luôn thiệt thòi nhiều. Tri ân công đức, tình yêu ... [Đọc thêm...]

TRẢ VỀ MIỀN KÍ ỨC

Biết lấy gì để lấp đầy khoảng trống. Khi mong chờ hi vọng đã vụt bay. Để lòng còn nghĩ đến chữ tương lai. Sau những gì ... [Đọc thêm...]

NEO VỀ BẾN CŨ

Trời trở gió làm nghiêng cong con chữ. Mà ngẩn ngơ thiếu vắng nửa câu chờ. Để bây giờ dạ trống trải bơ vơ. Mưa nghiêng ... [Đọc thêm...]

UẨN KHÚC THƠ TÌNH

Chiều xưa nẫu dạ cắt vần thơ. Lại rót quỳnh thâu mãi thẩn thờ. Nướng những câu trầm chưa rạng nở. Không vì đỏ bếp vẫn ... [Đọc thêm...]