NỖI LÒNG CÒ ĐÊM

Lã lơi cò trắng trên đồng Quanh năm lặn lội bằng lòng đơn côi Thương cò gánh nặng bên đời Nắng mưa sương gió không lời thở than. Thương cò tâm sự riêng mang Trăng khuya lẻ bóng sầu đan trong lòng Một mình cò có ước mong Có ai chung gánh trên dòng mưu sinh. Nguyệt tàn nửa bóng lung linh Xót thương cò trắng một mình lẻ loi Vọng đêm chim cú xa xôi Thê lương nấc tiếng rã rời màn đêm Thương sao cò trắng thân mềm Cánh chao nghiêng ngã bên thềm gió đông Làm sao trút cạn nỗi lòng! Một đời Cò lạc theo dòng thời gian.
Tác giả: TAM NGUYENTHANHSố bài thơ: [447]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ÔN LẠI TUỔI THƠ

Nhơ xưa cái tuổi học trò. Chiều về vác dậm cùng đo ngoài đồng. Ruộng xa cho tới đồng gần,. Trải qua ngày tháng triền ... [Đọc thêm...]

PHỐ NÚI

Em về phố núi chơi vơi. Sông quê buồn nhớ mưa rơi ngập lòng. Tay đan từng ngón xuân nồng. Ngày mai nắng sớm có lên. Em ... [Đọc thêm...]

GHÉT ANH

Em ghét anh đến nỗi không thèm nói. Bởi vì sao người có hỏi gì đâu. Vẫn lặng thầm chẳng nhắc đến một ... [Đọc thêm...]

LƯỚT THUYỀN THƯỞNG NGOẠN

Ngọt Phan là Kiều Thi Mỹ nữ vừa có chuyến du ngoạn trên sông nước vùng miền Tây Nam Bộ hoà trong cảnh sông nước hữu ... [Đọc thêm...]

BÀI THƠ ĐẦU THUỞ ẤY

Bến sông cũ vẫn đợi hoài con Sáo. Bay đi rồi có nhớ gốc đa xưa. Nhớ dòng sông nhớ mưa nắng hai mùa. Nhớ kỷ niệm của một ... [Đọc thêm...]

BỆNH VÒNG VO

Mấy ngày vắng bóng trên fay. Chỉ vì cái tội thuốc tây quá nhiều. đầu gối nó cứng tiêu điều. May mà bà vợ tuyệt vời. dìu ... [Đọc thêm...]

CHÚA CŨNG ĐAU LÒNG

Ơi nhà thờ Đức Bà Paris. Danh thắng của toàn nhân loại. Nơi của biết bao người trông đợi,. Muốn ít nhất đến một lần ... [Đọc thêm...]

CÁI BANG

Cái Bang sang sáng đã say mèm. Say cả tứ mùamiệng đầy men. Thì ra danh tính đâu phải hèn. Chuyện trò qua lại tới tối ... [Đọc thêm...]