NỖI LÒNG CÒ ĐÊM

Lã lơi cò trắng trên đồng Quanh năm lặn lội bằng lòng đơn côi Thương cò gánh nặng bên đời Nắng mưa sương gió không lời thở than. Thương cò tâm sự riêng mang Trăng khuya lẻ bóng sầu đan trong lòng Một mình cò có ước mong Có ai chung gánh trên dòng mưu sinh. Nguyệt tàn nửa bóng lung linh Xót thương cò trắng một mình lẻ loi Vọng đêm chim cú xa xôi Thê lương nấc tiếng rã rời màn đêm Thương sao cò trắng thân mềm Cánh chao nghiêng ngã bên thềm gió đông Làm sao trút cạn nỗi lòng! Một đời Cò lạc theo dòng thời gian.
Tác giả: TAM NGUYENTHANHSố bài thơ: [447]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THÔI BUỒN NHÉ

Duyên đã lỡ đoạ đày chi thân xác. Cố mà vui cho đời ngát hương trinh. Vẫn là ta hãy sống cho chính mình. Buông bỏ ... [Đọc thêm...]

THƠ QUÊ

Thơ quê nghiêng cả đất trời. Ngôn từ mộc mạc hương đời đắm say. Khi ngọt bùi lúc đắng cay. Tựa như men ... [Đọc thêm...]

CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VN

DẤU CHÂN KỶ NIỆM. Tặng bạn tôi một thời bục giảng. Vẫn biết rằng lương thưởng không cao. Thương lũ nhỏ theo nghề nhà ... [Đọc thêm...]

ĐƠI CHƠ TRONG TUYÊT VONG

ẢNH INTERNET. Dạ ngân ngơ trong chờ người viễn xứ. _______________________________________. [Đọc thêm...]

SỐNG SAO TRỌN NGHĨA VẸN TÌNH

ĐỂ ĐỜI NHƯ ÁNH BÌNH MINH RẠNG NGỜI. Câu khoán Thi hữu Duyên Phạm. SỐNG thơm thảo ơn Người Phụ Mẫu. SAO rể hiền hiểu ... [Đọc thêm...]

EM THEO MÙA THU

Em đigiọt nắng thôi rơi. Con timlỗi nhịp chợ đời buồn tênh. [Đọc thêm...]

MƯA SÀI GÒN

Sài gòn mưa trên phố. Em về lại con đường. Nơi hàng cây nắng đổ. Gợi bao nhiêu nhớ thương. Hạt mưa rơi tan vỡ. Làm ướt ... [Đọc thêm...]