QUÊ HƯƠNG LÀ MẸ
Quê hương với ta là mẹ
Quần thâm áo vá cả đời
Bốn mùa trên đồng lặng lẽ
Gánh gồng lã chã mồ hôi
Quê hương là cha bươn chải
Đi cày khoác chiếc áo tơi
Đồng quê nắng mưa chẳng ngại
Tất cả vì các con thôi
Quê hương là cô bạn gái
Bên nhau cùng học cùng chơi
Thuỳ mị như bông hoa cải
Yêu em chưa kịp ngỏ lời
Quê hương là thời thơ dại
Trên sông với bạn tập bơi
Bao năm qua chưa gặp lại
Bây giờ mỗi đứa một nơi
Quê hương trong ta mãi mãi
Là dòng sông lững lờ trôi
Là cây khế xưa từng hái
Đi xa nỗi nhớ bời bời
Nguyễn Đình Huân
Sài Gòn, Ngày 11042019