QUÊ MÌNH THỦA ẤY THÁNG BA

Nghiêng vạt nắng ta tìm về quê mẹ Tháng ba buồn mấy độ tím hoa Xoan Chiều buông đưa bờ Cau úa bên làng Câu Chèo cổ mênh mang lòng thấy lạ Chợt heo may triền đê nghe gần quá Mẹ vắng rồi tìm đâu buổi chợ trưa Hương Bưởi thơm từ đâu trắng sân chùa Đêm thổn thức đò đưa ngoài xóm cũ Vầng trăng khuya mấy đêm rồi không ngủ Thức cùng ai ru tình khúc tháng ba Một tiếng ho từng đêm bóng Cha già Hình như tóc thoáng pha màu sương gió..
Tác giả: KIÊN DUYÊNSố bài thơ: [65]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

EM CHỌN CÔ ĐƠN

Em hẹn hò với những cô đơn. Là để thôi không nhớ anh thêm nữa. Em chọn cô đơn với những chiều hoàng hôn đổ. Em chọn cô ... [Đọc thêm...]

ĐƠN CÔI

Một mình dạo bước đôn côi. Gửi người nơi ấy đôi lời vào thơ. Thuyền tình neo đậu hững hờ. Hỏi ai có nhớ tới bờ sông ... [Đọc thêm...]

KHÔNG GIÀ ĐÂU EM

Vũ trụ xoay vần xưa vẫn thế. Phụ nữ trước sau vốn chẳng già. Đông qua xuân đến luôn đằm thắm. Bốn mùa luân chuyển muôn ... [Đọc thêm...]

MẤT TÌNH

Tình nhưcơn gió thoảng qua. Vấn vươngđôi chút vỡ òa tan nhanh. [Đọc thêm...]

THANH HÀ MÙA VẢI CHÍN

bài Lê Văn Đệ ảnh mạng. Anh chờ Mùa vải chín ghé quê em. Có lẽ duyên lành Trời cao xếp đặt. Hẹn đề thơ, thỏa ước mong ... [Đọc thêm...]

CON ĐÓ MỘT CON ĐƯỜNG

Cuộc đời ơi sao quá nhiều trái đắng. Một lần đau thầm lặng đến ngàn sau. Nghiêng đời mình đổ vỡ bến không nhau. Nghe ... [Đọc thêm...]

TÌNH SI

Tóc em xõa đắm bờ vai. Má nghiêng che nhớ thẹn ai u hoài. Áo dài tím sắc dáng mai. Em là miền nhớ anh mơ. Em là sao ... [Đọc thêm...]

KIỀU NỮ XƯA và NAY

Thuở trời đất sinh ra phụ nữ. Sử bao đời bao kiếp còn ghi. Nàng kiều cho đến tây thi. Bao nhiêu người đẹp sử thi rạng ... [Đọc thêm...]