RỒI ĐÔNG CŨNG ĐI QUA

Anh gọi giấc mơ về , em đuổi giấc mơ đi Em sợ mộng tình si sẽ làm đầy nỗi nhớ Em sợ nghe tiếng con tim nức nở Sợ tâm hồn mình sẽ vụn vỡ , nát tan Anh giấu giọt mưa rơi , giấu cả ánh nắng vàng Em nhen đống tro tàn , cố khơi lên lửa ấm Anh đưa tay ra mà em không dám nắm Bởi định mệnh phũ phàng , duyên thắm chẳng bền lâu ! Anh đợi chờ em mà em chẳng gật đầu Dù em phải ôm mối sầu dai dẳng Em đi qua bao nhiêu mùa xa vắng Cũng đã quen dần với vị đắng trên môi Mùa đông có dài rồi đông cũng qua thôi.... Trương Tuấn Phương_ 17122017
Tác giả: TRƯƠNG TUẤN PHƯƠNGSố bài thơ: [26]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MẢNH ĐỜI KHÔNG XUÂN

Cũng con người giữ chợ đông. Thân côi gió lạnh chỉ trông cơm thừa. Con sinh ra sớm nắng mưa. Tuổi thơ chập chững chơi ... [Đọc thêm...]

VÒNG TRÒN BONG BÓNG

Người đàn bà bỏ nhà ra đi. Lao mình vào giông gió. Mặc cuồng phong bão tố. Trời mưa bong bóng phập phồng. Người đàn bà ... [Đọc thêm...]

MẸ HIỀN KÍNH YÊU

CHA trở về nơi thuộc vĩnh hằng. MẸ đành ở lại dưỡng mầm măng. Thân cò mãi lội dầu mưa nắng. Cánh vạc luôn chuyền dẫu ... [Đọc thêm...]

VĨNH BIỆT

BÁC ĐỒNG SỸ NGUYÊN. Tam bát điệpthủ vĩ ngâm. Bác đã xa rồi Bác đã xa. Gửi sơn hà lại gửi sơn hà. Tròn công việc nước ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG LẮM MÌNH ƠI

Anh nỡ rồi làm đau trái tim em. Trót đã để sầu vương kèm dòng lệ. Dạ co thắt vì những lời ai kể. Gieo đắng cay nhuộm ... [Đọc thêm...]

GIÁO VIÊN

Anh biết đấy cuộc đời của nhà giáo. Rất đơn sơ tập giáo án gối đầu. Đêm soạn bài em thức suốt canh thâu. Viên phấn ... [Đọc thêm...]

MƯA TÌNH YÊU

Vầng nguyệt kia không tỏa sáng đêm này. Bởi mây thả buông mình bay chặn lối. Gió im lặng chẳng thèm rung cây thổi. ... [Đọc thêm...]

THÁNG TƯ

Tháng tư trời nắng chang chang. Cây phượng đầu ngõ bung hoa đỏ trời. Đâu đó có tiếng ve kêu. Báo hiệu hè tới học sinh ... [Đọc thêm...]