SÁNG MÃI TÊN ANH
Xuân sắp hết ven sông vàng hoa cải
Nhớ bạn hiền nếm trải những thương đau
Ngày Chiến chinh luôn cụng sát mái đầu
Vạch từng bước trên sơ đồ trận đánh
Nơi xung yếu để cho mình xin gánh
Lời ân tình gì sánh được phận trai
Cứ vậy thôi bàn luận cả đêm dài
Chẳng ai muốn nhường ai vào nguy hiểm
Nơi cửa mở pháo mọi nơi yểm trợ
Máy bay thù như vỡ một đàn ong
Đồng đội tôi chẳng sợ chúng bố phòng
Quyết giữ vững cho tăng vào chiến tuyến
Người ngã xuống người khác lên hiện diện
Không sờn lòng cống hiến cả tuổi xuân
Ngày Chiến chinh giã biệt biết bao lần
Nhiều bạn hữu tuổi xuân còn rất trẻ
Mới mười tám đôi mươi rời quê mẹ
Quên người tình san sẻ cho quê hương
Chưa biết yêu gái đẹp với má hường
Vẫn dũng cảm gửi xương nơi trận đánh
Tuổi già cả không lấy gì so sánh
Với bao người nằm xuống vẫn vô danh
Tôi vẫn ao nước Việt mãi như thành
Cho xương máu các anh ngời non Việt
Tác giả Khái Lê