SẼ CHỞ THÀNH KÍ ỨC

Em sẽ viết bài thơ đầy dang dở Bởi hai đứa mình đã lỡ một mùa yêu Một điệp khúc nghe tái tê...dáng chiều Liêu xiêu bước khi hoàng hôn chạm xuống Tiếng dế kêu não nùng...hàng cây bất động Bỗng dùng mình lại thấy quá cô đơn Mảng trăng buồn bị đám mây dỗi hờn Bờ mi đổ...như bụt bay vào mắt Người phương xa có khi nào lịm tắt Một mùa yêu nhem nhóm ở nơi em Bỗng bẵng đi như thể chưa từng quen Em góp nhặt bên thềm hoa bưởi trắng Nhớ tháng ba nao hoa trao bàn tay nắm Mà bây giờ đã xa cách ở nơi nào Ừ em nghe hơi thở của đêm thì thào Giọt sương buốt rơi vào da thịt thấu Và tự nhủ về đi thôi...tình phai dấu Khép lại vào thơ chôn huyệt vào đêm thâu Bình minh tỉnh nắng thơm ở trên đầu Rồi nghĩ lại sao mình khờ dại thế...!?!
Tác giả: PHẠM HÀSố bài thơ: [47]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TẶNG CON DÂU YÊU

Tác giảĐỗ Thị Sự. Mẹ đâu mẹ của riêng anh. Con làm được đó con ơi. Con là đứa con hiền ngoan. Từ ngày ta đón con về. Bõ ... [Đọc thêm...]

NẾU KHÓC RỒI

Tg Mai Ngân Cảnh. Nếu khóc rồi mà khóc nữa được không. Khóc quên đi nổi lòng bao trăn trở. Giọt nước mắt xóa nhòa từng ... [Đọc thêm...]

DUYÊN QUÊ

Chàng đi có nhớ thiếp chăng. Thiếp đây ở lại mơ màng dáng ai. Tương phùng hơi ấm chưa ngoai. Trúc mai đã phải chia hai ... [Đọc thêm...]

CHANH LONG

ĐỨA TRẺ BỊ BỎ RƠI. Thơhà hoàng. Tại TP móng cái quảng ninh. [Đọc thêm...]

HÀ TĨNH QUÊ EM

Mời anh về thăm Hà tĩnh quê em. Uống nước chè xenh thắm tình xứ nghệ. Câu ví dặm sao mà yêu đến thế. Giận càng thương ... [Đọc thêm...]

NHỚ XƯA

Túm tụm nhau đổ hắt giữa sân nhà. Đầy một giỏ nhảy ào ra toàn ếch. Mắt thao láo bụng căng tròn trắng bệch. Đụng chuối ... [Đọc thêm...]

NHỚ THẦY CÔ

thuở ấu thơ còn ngu ngỏ lắm nhé. Bước tới trường nhìn bé tẹo tèo teo. Theo chân cô ngây ngô, ngắt ngéo. Chỉ muốn về ... [Đọc thêm...]

MỘT CHÚT TÌNH THƠ

Gửi cho anh một chút nắng Tuy Hoà. Chút gió xuân của biển chiều xa vắng. Đá Đĩa, Ô Loan chuỗi ngày như trầm lắng. Đà ... [Đọc thêm...]