SÔNG CHIỀU MUỘN

Anh gởi cho em cảnh sông chiều muộn Đoạn đường này ta đã một lần qua Sông bao la và nước rất hiền hòa Nhận nơi anh nỗi niềm chiều nay nhé Em nhận rồi nghe tim mình khe khẽ Chút nắng vàng em gửi đó niềm tin Để điêu linh ta không còn gặp lại Mong dòng đời êm ái tựa dòng sông Anh gởi cho em cảnh hoàng hôn mộng Chút nắng chiều vàng vạnh bện nhớ mong Cầu Long sơn chiều nay không gió lộng Anh một mình đếm bước khoảng lặng sao?
Tác giả: THANH BINH NGUYENSố bài thơ: [65]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MÙA ĐÔNG CỦA ANH

Em ở trong này không có mùa đông. Chỉ có mưa giông với nắng ấm nồng. Cái lạnh chen vào, noel đến. Mùa đông đến ... [Đọc thêm...]

SAO EM NỠ VỘI LẤY CHỒNG

Sao em nỡ vội lấy chồng. Mùa đông lạnh giá lòng anh mỏi mòn. Chờ em như núi tìm non. Vì em xa xứ chẳng còn nhớ anh. ... [Đọc thêm...]

MẸ VÀ QUÊ HUƠNG

Quê tôi nghèo ngày hai buổi nắng mưa. Đường trơn trợt đong đưa cầu tre nhỏ. Đất phèn chua thấm vào từng ngọn cỏ. Ruộng ... [Đọc thêm...]

RĂN ĐE CUỘC SỐNG

Bao nhiêu thế sự ở đời. Buồn vui sướng khổ khóc cười hơn thua. Ngẫm suy sống được vẹn vừa. Lương tâm chẳng thể bán ... [Đọc thêm...]

LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ

Rêu phong vào ký ức. Xa lạ lối đi quen. Nửa như mơ như thực. Leo lét một ánh đèn. Đời người là như thế. Có hợp rồi có ... [Đọc thêm...]

CÓ PHẢI EM

Có phải em là mùa xuân của anh. Là yêu thương là long lanh giọt nhớ. Là nồng nàn nụ hoa yêu hé nở. Là sắc hương là bỡ ... [Đọc thêm...]

CÁT BỤI CUỘC ĐỜI

MAI này cũng xa rời trần tục. VỀ bốn mươi hư thực chưa tường. GIỮA đời thế sự nhiễu nhương. CHỐN trần điên đảo vô ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÁO BÀ

Thơ Minh Khang. TÁO CÔNG giữ trọn lời nguyền. Bếp luôn đỏ lửa các miền quê xa. Về trời trình tấu... xưng danh. Nhớ sao ... [Đọc thêm...]