SÔNG QUÊ

Con sông quê chảy hoài trong nỗi nhớ Bao năm rồi anh mới trở lại đây Nhớ một thời mình say đắm đắm say Bến sông quê tay trong tay xuôi ngược Vạt cỏ may dưới bàn chân ta bước Hai đứa mình đã hẹn ước chung đôi Con sông quê dòng nước lững lờ trôi Tiếng sóng xô nghe như lời than thở Thương sông quê vẫn bên bồi bên lở Thương cho tình mình dang dở vì đâu Lời thề ngày xưa chìm đáy sông sâu. Khi em đã bước qua cầu xuất giá Bỏ lại mình anh con tim hoá đá Em đi rồi mang theo cả tình anh Thương tình ta ngày ấy quá mong manh Em ra đi tất cả thành mây khói Có những nỗi buồn ta không thể nói Rời quê nhà em vui với người ta Dòng sông quê vẫn đầy ắp phù sa Vắng bóng em sóng vỡ oà như khóc Nguyễn Đình Huân Sài Gòn, Ngày 14042018
Tác giả: HUAN NGUYEN DINHSố bài thơ: [536]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HÀNH TRANG KHẤT SĨ

Cảm ơn bạn chúc tôi lời may mắn. Giờ tôi đi nón bị gậy lên đường. Got hành tung... khắp nẻo... mỏi phương trời. Đời ... [Đọc thêm...]

VÌ SAO EM NỠ

Tại vì đâu mà em nỡ ra tay. Sao không nghĩ đến những ngày chung lối. Em hết yêu hay do em nông nổi. Để giờ đây lại quá ... [Đọc thêm...]

ĐOẠN KẾT CUỘC TÌNH BUỒN

Mất em rồi tim anh thành băng giá. Còn đâu em chiều gió hát hàng hiên. Em bên anh, người con gái dịu hiền. Anh bên em ... [Đọc thêm...]

ĐÊM TRỞ LẠNH

Đêm trở lạnh gió lùa xao xác. Phía sau vườn lác đác lá rơi. Chúng mình cách biệt hai nơi. Cho con tim nhỏ đầy vơi nỗi ... [Đọc thêm...]

GIAO DUYÊN CUÔI XUÂN

Chia tay bịn rịn cuối xuân. Ơ kìa xinh quá tần ngần khó đi. Tuổi này đang độ xuân thì. Xuân qua, Hè tới ... [Đọc thêm...]

SƠN NỮ SA PA

Em là con gái vùng cao. Giống như trái mận trái đào trên cây. Tóc huyền trong gió bay bay. Bờ môi tươi thắm ngất ngây ... [Đọc thêm...]

VẸN MÃI YÊU THƯƠNG

Anh như lạc bước thiên thai. Vầng mây tim tím lồng cài sắc yêu. Tiếng em nghe ấm lòng nhiều. Mênh mang trong dạ hồn ... [Đọc thêm...]