Thơ Của Tác Giả: namnguyen
Người đàn bà khi qua tuổi bốn mươi. Bỗng bất chợt thấy mặt ngời hạnh phúc. Một nụ cười trên môi thường túc trực. Bốn ... [Đọc thêm...]
Có thể nào lại như thế cô ơi. Em vẫn chỉ như cây chồi non nớt. Muốn được cô uốn nắn và chăm sóc. Em đến trường mỗi buổi ... [Đọc thêm...]
CÔNG xuôi ngược long đong tất tả. CHA vì con vất vả giữa dòng. NGHĨA ân mãi nhớ trong lòng. ƠN dưỡng dục thời luôn sáng ... [Đọc thêm...]
Em hỡi chớ đừng nên. Em hạnh phúc nát con tim người khác. Họ đớn đau vì bị đời phụ bạc. Cũng là phận thuyền quyên. Thân ... [Đọc thêm...]
Nên đành bé họng. Tôn trọng làm đầu. Từ xa xưa đã có câu. Dẫn voi giày mả ai đâu lạ gì?. Nay bọn nó ý thì thuê đất. ... [Đọc thêm...]
Thằng nào bắt nạt cháu bà. Không dưng đánh nó thịt da xước trầy. Lại còn dọa bẻ chân tay. Cháu bà nó vẫn ngô nghê. Đời ... [Đọc thêm...]