Thơ Của Tác Giả: phuongbich
Tôi muốn quên những điều không vui vẻ. Nơi tâm hồn quạnh quẽ suốt bao năm. Quên nỗi đau nơi quá khứ lỗi lầm. Mà bấy lâu ... [Đọc thêm...]
Sống một mình ôm lấy nỗi đơn côi. Chẳng phải vì tiếc thương ngày xưa cũ. Mà chính là thấy niềm đau đã đủ. Nên chán ... [Đọc thêm...]
Biết lấy gì để lấp đầy khoảng trống. Khi mong chờ hi vọng đã vụt bay. Để lòng còn nghĩ đến chữ tương lai. Sau những gì ... [Đọc thêm...]
Họ thấy tôi cười tôi vui lắm. Lúc nào cũng nở nụ cười xinh. Nào ai biết được niềm đau khổ. Tôi muốn bình minh sẽ chẳng ... [Đọc thêm...]
Em câm lặng giữa biển đời phố thị. Mặc sóng cồn mặc bão táp lên cao. Mặc yêu ma la hét với thét gào,. Bao tuyết sương ... [Đọc thêm...]
Đêm thì dài người thì rất mong manh. Biết trốn vào đâu để giấu mình yếu đuối. Đôi khi chỉ cần một vài lời thăm hỏi. Đêm ... [Đọc thêm...]