TÂM SỰ NGƯỜI GIÀ

Ta ở cùng nhau bao năm rồi Bà nhỉ Có lẽ là hơn năm chục năm rồi Ông ăn gian cũng phải vừa vừa thôi Kém bốn tháng mới tròn bốn chín Bốn chín năm Tôi ôn tồn nhẫn nhịn Nhận tình Ông tô sắc thêm hồng Tôi nhớ in vào một sáng mùa động Ông đón Tôi bằng hoa hồng pháo đỏ Vì chiến tranh nên chúng ta chẳng có Một ngày vui bên chén rượu nồng Những bữa tiệc vui, nhẫn cưới cũng không Ông đến đón là Tôi theo mải miết Ôi sao Bà nhớ cả từng chi tiết Mộc mạc rõ ràng Tôi lại mau quên Chỉ nhớ rằng khi gian khổ dày thêm Tôi với Bà cùng chung tay chèo chống Cố chung sức dựng xây cuộc sống Cho lúc này ta nhìn lại đời ta Sao thời gian kéo sầm sập tuổi già Rắc lúc nào màu sương lên mái tóc Bữa nay rỗi con đi làm cháu đi học Tôi hỏi Bà.một câu thực tình nha Đã nhiêu lần Tôi nói Tôi yêu Bà Bà có nhớ hay cũng là quên hết Trưa vui 19-3-2019
Tác giả: NGUYENTHANGSố bài thơ: [26]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NỖI NHỚ EM MANG

Anh thấu gì sau ánh mắt cô đơn. Để xuân mãi như giận hờn không tới. Và đông đến những đêm dài ngóng đợi. Câu ước thề ... [Đọc thêm...]

ĐỜI NÀY ANH NỢ

Nợ em hai chữ yêu thương. Những mong ngày tháng chung đường bên nhau. Lời hứa hẹn mùa cau duyên thắm. Nhưng đâu ngờ đời ... [Đọc thêm...]

NĂM THÁNG ĐỢI

Không trách thời gian cứ vô tình như lưỡi hái. Thái từng thớ thương yêu đắp lên con đường ướm mộng tương lai. Ướp vàng ... [Đọc thêm...]

ĐẾN CUỐI CÙNG

Đến cuối cùng ngừơi cũng bỏ ta đi. Câu chót lưỡi nên chẳng gìlà thật. Lau dòng lệ tiễn niềm tin đã mất. Xoá nỗi đau tôi ... [Đọc thêm...]

XEM TIN XÓT DẠ

Thật xót dạ khi xem nhiều thảm nạn. Xảy ra ngày HAI BỐN tháng HAI Dương. Ở Kiên Giang một vụ quá đau thương. Cả cha ... [Đọc thêm...]

YÊU DẤU

Cô đơn cô đơn thời gian là vô tận. Đêm rất khuya người thiếu phụ thở dài. ( Thu Hằng - Plauen - BRD ). [Đọc thêm...]

TÌNH CỜ

Mình tình cờ gặp nhau. Thương đau tình cờ đến. Yêu mến tình cờ đi,. Ai mong đợi tình cờ?. Vần thơ làm bối rối.,. Buổi ... [Đọc thêm...]

EM VÀ THƠ

Em bình dị những gì em có. Chẳng mỹ miều như những loài hoa. Thơ - giản đơn như đời thường vốn thế. Em chẳng được như ... [Đọc thêm...]