THẢ NHỚ HOÀI MƠ

(Thuận nghịch độc) Dương chiều thả nhớ để hoài mơ Sóng gợn lòng ai mãi đợi chờ Đường vắng lặng khơi buồn khúc nhạc Lối mòn xưa gánh nặng tình thơ Thương mình dỗi hạ đâu tròn vẹn Luyến bạn hờn thu vẫn dại khờ Trường đoạn xót đau người lẻ bóng Vương đầy tủi hận khiến hồn ngơ. Ngơ hồn khiến hận tủi đầy vương Bóng lẻ người đau xót đoạn trường Khờ dại vẫn thu hờn bạn luyến Vẹn tròn đâu hạ dỗi mình thương Thơ tình nặng gánh xưa mòn lối Nhạc khúc buồn khơi lặng vắng đường Chờ đợi mãi ai lòng gợn sóng Mơ hoài để nhớ thả chiều dương. 04717- QUÁCH CÚC
Tác giả: QUÁCH CÚCSố bài thơ: [15]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐỢI THUYỀN

Lặng lẽ rời xa bến đợi thuyền. Vương nồng một thuở ngỡ còn duyên. Sầu ôm thả gió trong hồn nguyện. Mộng phủ tràn sương ... [Đọc thêm...]

ĐƯỜNG LUẬT VỜ NỜ

Cho rằng đúng thể ý rồi ngôn. Ấy vậy mà thơ chẳng cất hồn. Bó chữ bo dòng in xếp gạch. Ham vần hãm ý tựa thưng tôn. Và ... [Đọc thêm...]

BAO GIỜ THI SĨ MỚI THÔI YÊU

NĐT Ô thước kiều vĩ đồng âm. Khi nào chảy cạn máu tàn khô. Đã bỏ buồng tim liệm xuống mồ. Chuyện giữa thành tro còn ... [Đọc thêm...]

CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP

Vậy đã sang rồi tuổi bốn mươi. Đời kia bất hoặc mãi vui cười. Ngày qua sự biết hừng luôn khỏe. Tháng lại nhân lành trổ ... [Đọc thêm...]

HÃY TỰ NGẪM

cảm tác theo thơ sắp có luật ăn mặc của VHT. Ăn vận tự do kiểu lã lơi. Khoe bồng hớ hếch.kiểu mời xơi. Vào nơi công ... [Đọc thêm...]

ĐI TUẦN SỚM

Tảng sáng bình minh trải dốc đèo. Sương vờn khói thoảng giọt còn treo. Ong chờ suối nhộn chân người bước. Bướm đợi rừng ... [Đọc thêm...]

THĂNG TRẦM

Con triều sớm muộn cũng cường lên. Vợ trách làm chi mãi tủi phiền. Lúc trẻ ham bài quên bặp sữa. Nay già gặm bút bỏ mài ... [Đọc thêm...]

GỬI NGƯỜI

Chiều vàng gặp gỡ khách tương lân. Đang giữa mùa Đông bỗng hoá xuân. Nâng chén rượu thơm vui thưởng thức. Ngâm nga thơ ... [Đọc thêm...]