THÁNG TƯ THÁNG CỦA MONG MANH
Anh nào hiểu tháng tư mùa phai nhạt
Ngỡ mênh mang của nắng chiếu cuối ngày
Chả còn đâu giọt mưa phùn run rẩy
Của yêu thương... của hờn lẫy gì đây
Anh có nhớ cơn gió chướng cuối ngày
Chẳng se sắt như nàng xuân cuối ngõ
Loa kèn trắng tinh khôi mùa...dang dở
Cánh bưởi thơm chưa nỡ đợi mùa thương
Tháng tư ơi ... ngôn ngữ hóa đời thường
Của cơn mưa đầu hạ
Thôi vụn vỡ hàng sưa mùa cợt nhả
Của yêu thương đang hối hả chào nhau
Tháng tư về... tháng của những nát nhàu
Từng níu tay chờ đợi
Ai cũng mong một mối tình dịu vợi
Cuối con đường có người...đợi chờ...mong....