THẾ NÀO LÀ THỰC HƯ
Nhiều câu chuyện thực hư chưa rõ
Lạy Mẹ thương phân tỏ đục trong
Đâu là phúc báo chơn không
Của người phật tử ân hồng phúc ban
Bởi thấy cảnh dân làng nhốn nháo
Thường xảy ra xôn xao xã hội
Phức tạp nhiều không kể nổi
Cớ sao mà chúng hành tội với nhau
Thấy như thế nát nhàu trong dạ
Cứ thù ân oán trả luân phiên
Làm sao vứt được cái phiền
Đổi lấy tính nhẫn thường xuyên ấy mà
Muốn vui vẻ thuận hòa sau trước
Lòng nhân từ đo bước cứ đi
Kệ là ta đựng mỗi khi
Chứa luôn đức tính từ bi nhân hòa
Chữ hiếu hạnh ấy là tâm đắc
Lòng thẳng ngay dìu dắt trưởng thành
Giữ cho hồn được tịnh thanh
Nhặt được trái kết hương lành ngọt thơm
Là phật tử sớm hôm chăm bón
Gội rửa thường để chọn lối thông
Ấy là phúc báo cội hồng
Thực hư do ở tấm lòng mà ra.
NAM MÔ BẠCH Y QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT