THẾ THỜI
AI đang đắp tiếp mộng ngàn xưa
CÔNG sức bao đời đã đón đưa
HẦU khắp nhân tình vui thế thái
AI yêu cuộc sống chẳng dư thừa?
CÔNG lao vất vả với tình thân
KHANH vị mai này tiếp bước chân
AI đã vì người đau kẻ nặn
TRẦN gian bội nghĩa kẻ phong trần!
AI nên một bước xẻ tình duyên
AI đã vì ai hết chính chuyên
DỄ thấy bầu trời đang rực sáng
BIẾT người biết phận, thấy thuyền quyên!
AI ĐÃ ĐAU LÒNG TRƯỚC, TRƯỚC AI?
THẾ ấy bây giờ muốn dựng xây
CHIẾN tranh đã khắp chốn này đây
QUỐC cường dốc sức bình thiên hạ
THẾ mạnh đưa thuyền mãi mãi dầy!
XUÂN đến yên bình trời hửng sáng
THU sang vội vã cảnh chiều tà
GẶP nhau khắc cốt đừng ai oán
THỜI vẫn cao xanh, biển mặn mà!
THẾ chẻ tre này mãi vẫn xung
THẾ cờ tiếp nối vận anh hùng
THÌ thôi mặc sức khi đà quyết
PHẢI biết tình đời vẫn mặn nồng!
THẾ CUỘC AN SINH MÃI MÃI DÀI!