Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

BẾN ĐẠO

Mỗi kiếp phù sinh gánh nghiệp đời. Hơn bằng chẳng tính mặc người ơi. Đầu môi mấy chữ chăm rèn luyện. Chót lưỡi từng ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI VỀ TĨNH LẶNG

Liên hoàn thuận nghịch vận. Bôn ba lữ khách nẻo luân hồi. Bởi khoác hồng trần phải ngược xuôi. Chẳng biết thong dong ... [Đọc thêm...]

BẠN THÂN

Nó đến thăm tôi phải chở phà. Mùa này nước lũ đã chia xa. Tình càng đạm bạc... Ao không cá. Nghĩa vẫn thanh cao... Chợ ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH

️ Thuận nghịch độc️. Không tiền vốn cực mãi rầu lo. Bỏ lại người yêu thuở hẹn hò. Lòng giận liễu xa mùa vội đón. Má hờn ... [Đọc thêm...]

NGUY HIỂM

Vẫn độc ngay là chúa hổ mang. Thời nguy hiểm nữa có luôn nàng. Ôi thì phải tránh ngày đông lạnh. Bởi lẽ xa rời tháng hạ ... [Đọc thêm...]

CUỐI CHIỀU

Lặng lẽ sầu vương cảnh cuối chiều. Buông lòng dạo bước thả mơ phiêu. Mây vờn lững thững say tâm diệu. Nắng trải ... [Đọc thêm...]

ĐÔNG CÔ ĐƠN

bài xướng 340. Đông về lạnh giá bạn mình ơi. Lạc lõng cô đơn khiến rã rời. Xế ngả bơ phờ gom ái rụng. Chiều nghiêng thờ ... [Đọc thêm...]

SẮC SẮC KHÔNG KHÔNG

Ngũ độ thanh Lưu thủy đối. Sắc bất dị không không bất dị sắc. Sắc tức thị không, không tức thị sắc. ( Bất nhã tâm ... [Đọc thêm...]

NGHÈ GIẤY

Đoàn Minh Hùng. Đào tạo bây giờ lạ lắm nghe. Chạy theo thành tích loạn ông nghè. Nhân tài nhiệt huyết không dùng tới. ... [Đọc thêm...]

NON NƯỚC HỮU TÌNH

Vãn cảnh mây ngàn tận núi cao. Khi leo tới đỉnh chắc thều thào. Thân già sức kiệt thường hay đảo. Tuổi lớn hơi tàn sẽ ... [Đọc thêm...]

KHÓC HỒN THƠ

Hỏng hết văn vần gảy vụn thơ. Vì đem dịch chữ mới bây giờ. Còn đâu nét ngọt ngào năm cũ. Đã mất duyên mềm mại thuở xưa. ... [Đọc thêm...]

NHÌN HÌNH VỊNH THƠ

Thơ vui đầu tuần. ( bài xướng 342 ). Đổi chút nghề thôi bói bậc thầy. Ai cần đặt lễ để vào đây. Xem giùm thiếu ... [Đọc thêm...]

VỀ VỚI MẸ

điệp cú tứ tuyệt trường thiên. Hãy trở về đây với mẹ già. Thân gầy tóc bạc sạm mầu da. Ôm rau vít cổ ngoài mưa kín. ... [Đọc thêm...]

TRÍ GIẢ

Tập danh con vật. Tô Rồng vẽ Rắn hóa Bồ Chao. Quốc ngữ lăm Le định xáo xào. Sửa chữ Sò Lông dường phẩn Cẩu. Thay lời Ốc ... [Đọc thêm...]

LƯƠNG THẾ VINH

Ngũ độ thanh Bát vận đồng âm. Xưa Người đỗ đệ nhất thời Lê. Tiến sĩ thành Nam giỏi mọi bề. Bưởi lọt hồ sâu làm khõa bể. ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

Một thú vui khi rỗi việc Chuốt lại bài một năm trước. (Ngũ độ thanh 20). Tâm buồn ủ mộng nẫu dòng cơi. Thổn thức vài ... [Đọc thêm...]

KHỔ CHÁU

Bài xướng từ ảnh. Bố mẹ đâu rồi cháu nhỏ ơi. Làm sao lại phải gánh mang rồi. Người em thấp bé hơn cây lúa. Tuổi cháu ... [Đọc thêm...]

MINH THOAN

Khoán thủ chiết tự đương đối. M ênh mang giữa dạ đắm chiều mơ. I n những dòng thương lặng lẽ chờ. N gẫm một câu thề ... [Đọc thêm...]

ĐÔNG NHỚ NGƯỜI THƯƠNG

Đông lạnh sao em chẳng chở về. Để anh cô lẻ chốn phòng khuê. Lời thương,gợi nhớ lòng đau quặn. Tiếng hẹn,khơi mang dạ ... [Đọc thêm...]

TIẾN SĨ GIẤY

Tập danh con vật. Tê lòng trí giả mở Hầu bao. Học Vẹt nhiều Cua dễ rúc vào. Mượn đỡ văn bằng Trơ tại chức. Mua về chứng ... [Đọc thêm...]