Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

GIẬN HỜN

Giận dỗi làm chi chuyện phải bàn. Tâm hồn khổ hạnh phận hồng nhan. Làn môi khô héo ân tình cạn. Cặp má phai nhòa ái ... [Đọc thêm...]

THƯỞNG NGUYỆT

hoạ nghịch vận. Muôn ngàn rực rỡ sáng ngời sao. Nguyệt ửng tràn sân liễu thắm trào. Lặng lẽ chàng ươm tròn ý ngỏ. Âm ... [Đọc thêm...]

LỠ NHỊP CUNG ĐÀN XƯỚNG

Đàn khơi lỡ nhịp biết sao nhường. Nốt bổng cung sầu dạ ngẩm thương. Kết lại tơ chùng ân đã hưởng. Trào dâng khúc vọng ... [Đọc thêm...]

NIỀM RIÊNG MỘT BÓNG

NĐTNhất VậnCú Trung ĐốiTứ QuýTập Danh ẨnToán Thi. Vì con sấp ngửa lượm lưng ngàn. Ngũ hạ màu tang tóc phủ giàn. Ảo não ... [Đọc thêm...]

HÃY ĐẾN HÀ GIANG MÀ HỌC

Hiện giờ GIA ĐÌNH TRỊ. Mai mốt đòi TỰ TRỊ. Chữ S hẳn vẹt đi. Toàn dân xời hương bí. Hà Giang rạng rỡ nhất Vinh tài. Cả ... [Đọc thêm...]

NGỦ ĐI EM

Anh ru em ngủ tiếng ầu ơ. Giấc mộng em say những bến bờ. Cho thêm ấm áp lòng thêm nhớ. Ngủ nhé em ơi hãy gặp mơ. Nhìn ... [Đọc thêm...]

KHÓC BẠN

Đã đủ năm tròn bạn hữu ơi. Chiều nay chạy đến nhớ thương người. Tuần nhang thắp gửi kêu đôi tiếng. Chén rượu mời dâng ... [Đọc thêm...]

CẦU HÔN EM

Trăng lên đã gác ở trên đầu. Có ngỏ lời thương được mấy câu. Thời gian sao lại trôi nhanh vậy. Ấp ủ tình này mãi đậm ... [Đọc thêm...]

CUỘC ĐỜI TÔI

Lạnh lẽo màn sương phủ bốn bề. Đêm buông trống trải thấy buồn nghê. Hồn rung gợi nhớ mang tiềm thức. Ký ức xa xưa bỗng ... [Đọc thêm...]

NỖI BUỒN MÙA THU

Một sáng mùa ngâu bão đổ về. Mi tràn đẫm lệ thấu buồn tê. Dầm mưa dãi nắng ơn Người bể. Nhớ buổi thương ngày nghĩa Bậu ... [Đọc thêm...]

TÊN TRẠNG NGUYÊN

Người đời vẫn hỏi lá hay hoa. Trà trộn thực hư chính với tà. Mấy khóa không thi sao đỗ trạng. Một ngày chẳng học được ô ... [Đọc thêm...]

ÁNG THƠ ĐỜI

Lập áng thơ đời ở ngõ mê. Rồi tâm nhẹ nhõm cảnh đi về. Xây dòng nước thuận vui thuyền trẩy. Tạo sóng xuôi cùng thỏa mái ... [Đọc thêm...]

TRẢI TIẾNG TƠ

Đêm dài nếm trải tiếng đàn tơ. Nguyệt trốn sầu canh mãi hững hờ. Lặng lẽ bên lòng mang khúc tấu. Âm thầm ở dạ gửi niềm ... [Đọc thêm...]

NHỚ CHUYỆN XƯA

Nồng cay chén rượu nhớ thương người. Bến cũ trông hoài chốn chẳng ngơi. Cách biệt bao ngày còn ngóng đợi. Giờ đây trống ... [Đọc thêm...]

SẮC THU

Tháng chín vương trào khắp mọi nơi. Mùa nay hối hả sắp qua rồi. Trời may gửi đến làn hơi lạnh. Đất nứt mang về tỏa bụi ... [Đọc thêm...]

NHẮN GỬI ĐÔI LỜI

Mỗi nhà mỗi cảnh mỗi vườn hoa. Cuộc sống bon chen nỗi mặn mà. Đừng quá say lòng tìm kiếm bạc. Mà quên ấp ủ mộng tình ... [Đọc thêm...]

MỘT VÙNG QUÊ

Nay tìm chốn cũ cảnh miền quê. Vắng bóng nhiều năm mới chở về. Tuổi trẻ hồn nhiên bao kỷ niệm. Ngây thơ trong trắng đủ ... [Đọc thêm...]

NÀNG THU

Bài xướng đường luật. Nàng thu xinh đẹp quá ai ơi. Áo lụa vàng tươi rực đất trời. Lúng liếng môi cười mong sánh bước. ... [Đọc thêm...]

NẾP THƯ HƯƠNG

Đêm trường dìu dặt khúc “Tình quê”. Trằn trọc thâu canh dõi hướng về. Một thuở khắp vùng mây trắng nước. Bạc phơ từng ... [Đọc thêm...]

MẢNH TƠ VÒ

Duyên hờ bỏ sọt đốt thành tro. Quảy nghĩa rời quê cập bến đò. Chữ nợ mười năm giày quẳng xó. Tình yêu vạn buổi xéo ... [Đọc thêm...]