Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

CON VẬT QUANH TA

CON KHỈ Bát vỹ INH. Từ đá sinh ra vẫn có tình. Thông minh cũng bởi giống nòi tinh. Tầm sư học phép đồng môn kính. Kiếm ... [Đọc thêm...]

NGUYỆN CẦU

Thương bạn ly chồng dưỡng mấy con. Thương em dạy Toán cảnh thân mòn. Thương phòng quạnh quẽ duyên không trọn. Thương ... [Đọc thêm...]

ĐÊM MƯA

Tĩnh lặng màn đêm bởi tứ bề. Hiên ngoài gió thổi thật là ghê. Từng thanh sét nổ bừng cơn mộng. Những giọt mưa tràn tỉnh ... [Đọc thêm...]

MƯỢT MÀ

Họa bài “Nguyệt Quế” của Trương Lưu Thủy. Khúc hát quê hương thấm đượm đà. Bao niềm dung dị, nét sâu sa. Đây làn “quan ... [Đọc thêm...]

TÌM DUYÊN

Trông chờ hỏi mãi chọn tình nhân. Gặp ả vùng đông nói miễn cần. Chẳng lẽ nhìn quanh hoài tự vấn. Bao giờ mới gặp phải ... [Đọc thêm...]

QUẢ TRẦM LUÂN

Trần ai tỉnh ngộ tiếc bao điều. Nhập chỗ mê hồn thể phách xiêu. Lãnh hội chùm thơ xòe đủ nhánh. Hình dung bản nhạc ... [Đọc thêm...]

TĨNH TỌA

Ngại chi vượt núi với băng ngàn. Ước cõi tâm hồn vị đắng tan. Tủi hận gắng xua dù xác nhũn. Phiền ưu giũ sạch dẫu thân ... [Đọc thêm...]

NẶNG DÀY

Họa bài ”Phây” của Ngư Phạm. Cái bả văn chương đọa tối ngày. Xót lòng kẻ sĩ lúc cuồng say. Trời cao, gió lộng đùa chim ... [Đọc thêm...]

SƯƠNG MỜ

Họa bài ‘Thu của Lại Như Ý. Nắng hạ hờn chi lịm tắt rồi. Vàng gieo ngập lối, lá buông rơi. Tầng không chao liệng chim ... [Đọc thêm...]

CHỜ NGƯỜI

Bao ngày vật vã sóng tình khơi. Lặng lẽ thầm yêu giữa cuộc đời. Bóng cũ hoài vương đâu có lụi. Ân nồng mãi quyện chả hề ... [Đọc thêm...]

BONG ĐÁ NỮ

Đấu trường lặng phắc dõi theo em. Đối thủ chung chiêng chấm phạt đền. Mọi mắt hướng cầu môn nín đợi. Diệu kỳ, trái bóng ... [Đọc thêm...]

MÔNG UYÊN ƯƠNG

Hai trái tim yêu kết hẹn thề. Cùng trời cuối đấtṿan sơn khê.Thần Hạnh Phúc...rung đùi...uống rượu. Toe ... [Đọc thêm...]

BỎ KIẾP SẦU VƯƠNG

Nâng đàn phủi những giọt sầu vương. Rũ cả dây oan mấy đoạn trường. Để cõi tâm tình mơ mộng gió. Cho miền kỷ niệm dạt ... [Đọc thêm...]

NỖI SẦU NGƯU CHỨC

THỜI thơ cảm tác. Câu chuyện tình xưa chốn Thiên Thai. Mà đau lòng Thế vạn niên ngày. Ai hay Ngưu Chức xưa mỏng ... [Đọc thêm...]

CHƠI VƠI

Tiếng mõ chùa thâu đêm gõ nhịp. Suốt canh dài bìm bịp kêu sương. Đồng hồ đều đặn điểm chuông;. Niềm thương man mác, vấn ... [Đọc thêm...]

LỤC NGÔN THỂ HÀN LUẬT

1KHUNG TRỜI KỈ NIỆM. Yêu người vịnh nhớ phải tròn câu. Thắm thủy nồng chung khẽ nguyện cầu. Biển nhắc luôn cài nghĩa ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI ĐI CÓ NHỚ

Họa bàiKhoảng Lặng của Trọng Kim Tran. Cồn cào nỗi nhớ trắng thâu đêm. Bão tố vừa ngưng sóng gió êm. Bịn rịn tình xưa ... [Đọc thêm...]

SÁU LĂM NĂM ẤY

Họa bài Miền Trung của Trần Xuân Đề. Cấp 2 dạo ấy ở Yên Trung. Tây Bắc thua đau, Pháp sục lùng. Xe cóc quây càn san ... [Đọc thêm...]

CÁI TA CẦN

Cần sao nhẹ nhõm ở khu chiều. Dẫu bóng đang nhòa chẳng vẹo xiêu. Sáng tỏ chè dâng mà dõi nhật. Về đêm ngắm nguyệt tửu ... [Đọc thêm...]

VƯƠNG VẤN MÙA NGÂU

1Vương vấn tinh ta đã thắm nồng. Nhớ ngày em học ở Hà Đông. Dịu dàng hớn hở khi trên lớp. Nũng nịu trêu đùa lúc cạnh ... [Đọc thêm...]