Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy.
Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.
Thuận nghịch độc. Đêm lắng vọng ru nhẹ khúc sầu. Vỡ tan tình ấy mắt sa châu. Kềm đau dạ khắc thôi thề hẹn. Lạnh buốt ... [Đọc thêm...]
Trinh Nữ nàng ơi chớ vội buồn. Cho dù chúng bạn có phần hơn. Hương thơm sắc thắm bao người tỵ. Vẻ đẹp kiêu sang lắm kẻ ... [Đọc thêm...]
Mượn sách người xưa điểm phố phường. Vô tình nghé đọc của Xuân Hương. Khen chê sở dĩ người thiên hạ. Một chút say thơ ... [Đọc thêm...]
Nén tủi sâu vào bấn ruột gan. Ngày qua gió thổi rất điêu tàn. Mình ta phải đợi về nơi ấy. Chỉ kiếp đau sầu đến khóc ... [Đọc thêm...]
Ngũ độ Nhất vận Giao cổ. Ráng giữ bo đì bởi sợ tăng. Nên hè vẫn cố ngủ trùm tăng. Màn che rĩn hở ... [Đọc thêm...]
Thơ dở người xem họ ứ còm. Coi tường có ảnh liếc nhìn hom. Vần gieo cũng kệ không thèm ngó. Nghĩa vận đâu cần chẳng ... [Đọc thêm...]
Thuận nghịch độc. Vang gọi tiếng quyên giục báo hè. Nắng chiều nghiêng trải cỏ xanh đê. Vàng sưa, trắng đại xuân đưa ... [Đọc thêm...]
Bấc lạnh qua rồi hạ nhẩn sang. Trời xanh nắng rắc những tia vàng. Lan hăm hở nở hồng tình mãn. Bưởi chập chờn xoè thắm ... [Đọc thêm...]
Kính tặng các nữ chiến sĩ. Nhân ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước. Chẳng thể tin mà có ... [Đọc thêm...]
Tủi phận dòng châu đẫm má hường. Riêng niềm bạc bẽo ở Hồ Hương. Sinh thời gái rượu ngài Phi Diễn. Lấy chữ nhà thơ Cổ ... [Đọc thêm...]
Mơ màng một thoáng bởi tình ai. Thuở đã nồng vương tưởng đắm dài. Thờ thẫn hương vây sầu ấy gửi. Đẫn đờ dạ ngỡ tím nào ... [Đọc thêm...]
Thơ ĐIỆP ANH HOA. Dòng thơ xếp điệu chẳng nên vần. Nặng gánh tang bồng mãi chửa phân?. Đã trải tâm hồn ra...tiếp cận. ... [Đọc thêm...]
Thuận nghịch độc. Cành trĩu quả khoe nắng ửng hồng. Tán xoè cây đợi ghé bên song. Xanh xanh tóc liễu giăng đùa gió. Tím ... [Đọc thêm...]
Bạn dùng dao cứa nghĩ mà ghê. Trí tuệ còn non lạc lối về. Rửng mỡ ra tay tàn bạo tệ. Điên đầu dạy đức nhởn nhơ hê. Tình ... [Đọc thêm...]
Thơ họa góp vui. Có tuổi ai dè cũng nghiện phây. Làng đâu thể biết bạn theo đầy. Nhiều em đẹp trẻ nơi vùng Bắc. Lắm bả ... [Đọc thêm...]
Ngũ độ Bát vĩ đồng âm ltvt. Ngoạn cảnh đầu non thấy lão khùng. Trông giời lượng quẻ cát thành hung. Người sang ... [Đọc thêm...]
CỦA CỐ THI SĨ NGUYỄN BÍNH. NGƯỜI CON GÁI Ở LẦU HOA 1941. Theo ngu ý của mỗ, nhà thơ chân quê nghèo thầm tương tư một ... [Đọc thêm...]
Họa thơ Thiến Lê. Dối trên lừa dưới thối tha phân. Dối mãi được sao họa có phần. Dối thảo dân đen xôi hỏng bỏng. Dối ... [Đọc thêm...]
Họa y vận thơ Thanh Thảo. Mất có sao đâu ngỡ hóa mù. Nói được chi mà tiếng là ngu. Ngồi trên ngật ngưỡng ăn dây cả. Ở ... [Đọc thêm...]
Đặt hết niềm yêu trả nhớ nồng. Thương về cõi ấy gửi buồn không. Sắt son những đắm chờ hôm đợi. Thờ thẫn từng đan rũ ... [Đọc thêm...]