Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy.
Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.
Hoạ thơ Hien Mai Phí. Trắc trở gieo leo vẹn tấm lòng. Lều tình ấm áp ủ ngày đông. Bần thần lối cũ trăng soi sáng. Thấp ... [Đọc thêm...]
Giận trách làm chi cái chuyện đời. Tham tiền tiếc của dễ nào chơi. Tình ly sự rứt còn đâu cội. Nghĩa biệt từ chia chẳng ... [Đọc thêm...]
Nhớ buổi hôm người dẫn dụ sang. Làng Phây rộn lắm giọng thơ vàng. Gờ tan xếp chõng, lưng gồng gánh. Hội rã ke đường, ... [Đọc thêm...]
Hoạ y đề thơ Lê Văn Lê Đức Khái. Đất Việt lừng danh được mấy quan. Còn lưu sử sách mãi ghi bàn. Cầm quân dẹp loạn chinh ... [Đọc thêm...]
Hoạ thơ Lê Đức Khái. Một thoáng em qua mắt gợi tình. Sầu vương rắm rối chẳng còn minh. Bơ vơ bữa ấy đâu còn tỉnh. Lạc ... [Đọc thêm...]
Hoạ thơ Lê Đức Khái. Vận hạn hên mà chĩnh chuột sa. Duyên xe đã định thật la đà. Chồng hay có phúc nhà êm ả. Vợ đẹp ... [Đọc thêm...]
Chùng dây nhịp lỡ trải cung sầu. Khắc khoải đan tình mắt trũng sâu. Mãi ngẩn ngơ chờ đêm hẹn cuối. Còn thanh thản đợi ... [Đọc thêm...]
Phượng đỏ khoe màu diễn thắm hương. Hè sang cảnh tuyệt chốn thôn đường. Lan cành tỏa ngợi lay cùng gió. Thoảng ngõ ... [Đọc thêm...]
Vì mơ nguyệt lỡ khuyết chưa tròn. Lặng giữa lưng trời dõi núi non. Gội biển oà tan vùi sóng cũ. Cùng đêm kết nguyện mở ... [Đọc thêm...]
Liên hoàn trắc vận. Cô nhạn xuất nhập quần. Thèm sao giấc ngủ in hình Mẹ. Chợt quẩn đời phiêu vào cánh võng. Đến dãy ... [Đọc thêm...]
QUAN THAM VỀ VƯỜN. Rời ghế nghỉ hưu thấy tiếc ghê. Bỗng dưng hụt hẫng bước đi về. Đâu còn tay vịn vui muôn nhẽ. Dự án ... [Đọc thêm...]
Nỗi oan của Bù nhìn. Kìa mê nón lá đội trên đầu. Gậy lắc cờ rung chả kém đâu. Quyết đuổi bầy chim vào trộm lúa. Hằng ... [Đọc thêm...]
Xin thành thật báo với làng phây. Hùng Võ tui đây vốn nghiệp cày. Sáng sớm cùng trâu bừa xới ruộng. Chiều tà với vợ ... [Đọc thêm...]
Từ đây có lẽ phải xa rồi. Nức nở âu sầu cũng vậy thôi. Tại đỗi niềm yêu nào ủ đắp. Vì do sự luyến chẳng vun bồi. Nên ... [Đọc thêm...]
Tác giả Luu Thuy. Ngày Xuân rực rỡ cảnh đâu tàn. Nắng ửng tô hồng vạn ngõ chan. Những buổi mây vờn bên vực ngán. Nhiều ... [Đọc thêm...]
Thuận nghịch độc. Vàng hoa trúc khảm dệt đôi mành. Hẹn buổi sang nhà rạng sắc tranh. Vang ấm nhịp mềm câu vọng ngõ. Tỏa ... [Đọc thêm...]
Đường luật cú trung đối nhị tập danh. An nhàn Thủ thỉ chuyện Vàng thau. Bộc Bạch Răng kia cắn thật ngầu. Lão Lợi Than ... [Đọc thêm...]
Thơ Đặng Quốc Trình. Họa vui cùng thi hữu Ng Ninh Khang. Sướng nhất hè về thỏa thích chơi. Tuổi thơ nghịch ngợm nhất ... [Đọc thêm...]
Thôi đành gác lại những vần thơ. Bươn chải ngày đêm đã mệt phờ. Lục bát nhiêu vần nên bát phở. Thi đường mấy chữ được ... [Đọc thêm...]
Người ơi nếu hiểu lẽ vô thường. Thả nỗi vui buồn mặc gió sương. Xác nọ là duyên miền huyễn ảnh. Hồn ... [Đọc thêm...]