Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

PHÙ HOA

Một đóa hoa đời vừa chớm nở. Vườn chiều cánh mộng đã tàn trôi. MỘT cành nguyệt quế mới lên ngôi. ĐÓA tỏa xuân tình rất ... [Đọc thêm...]

SỢ GẶP GÁI

Một buổi kề bên thấy cũng dài. Luôn mồm nói nhảm rõ là hai. Ba hồn ngỡ tưởng tiêu đời mất. Bảy vía dường như rũ bóng ... [Đọc thêm...]

CÕI ĐỊA ĐÀNG

Ngỡ bức tranh màu thực ảo đan. Thiền lâm ẩn dật chốn non nhàn. Ghềnh xin gió thổi hoà âm trúc. Thác gọi mây về điểm sắc ... [Đọc thêm...]

VẮNG AI

Bởi lại vương sầu mãi vắng ai. Ngày sang ấp ủ giấc mơ dài. Sương tàn buổi cũ còn giăng đọng. Nắng trải duyên thừa vẫn ... [Đọc thêm...]

THU HOÀI NIỆM

ảnh mượn người ĐaLat. Chiều thu vàng nắng nhạt. Hoa nở khắp ven đường. Gió nhẹ chừng thơm ngát. Ngọc lan thoảng ngọt ... [Đọc thêm...]

MỘNG DU

Du hồn lạc bước sẽ về đâu. Khắc khoải từng canh lệ đẫm sầu. Quạnh quẽ bao ngày tim tủi đắng. Bơ phờ những buổi ý hờn ... [Đọc thêm...]

THẾ THÁI NHÂN TÌNH

Quán vắng cà phê uống một mình. Sao mời chẳng đến chỉ làm thinh. Đời người sóng đẩy trôi vô định. Cõ i thế dòng xô miễn ... [Đọc thêm...]

MỘNG TÌNH DUYÊN

Tự vấn duyên mình khổ lắm không. Người xa cách trở rối tơ lòng. Ngày qua lặng lẽ mây bên núi. Tháng lại âm thầm gió ... [Đọc thêm...]

SAY THƠ

Đôi mình đúng một cặp nồng say. Rất hợp cùng nhau sở thích này. Anh phải leo dừa khi đến mạng. Em thì đón gió để vào ... [Đọc thêm...]

NGÁN NGẨM

Bốn thích bây giờ chỉ có ba. Từ nay lão đã bước sang già. Ra đường có gái đành thây kệ. Tới phố em nhiều cũng bỏ qua. ... [Đọc thêm...]

CHẲNG CÒN LUNG TUNG

dặn mấy lão thơ. Khuya rồi cứ bảo khoan chờ chút. Đã nói -bây giờ tới cử hun. Gọi mãi làm lơ nào đến đụng. Kêu hoài giả ... [Đọc thêm...]

MIỄN CÓ WI FI

Chán cảnh phồn hoa những lội lầy. Không còn thích nữa ở nhà xây. Nơi thành phố ngập đầy ông xĩn. Chốn ngoại ô tràn ... [Đọc thêm...]

NAM NHÂN ĐỘC BÓNG

Tĩnh mịch màu đêm dưới cảnh trần. Men tình luống nỗi đọa đày thân. Thời gian đã ửng đều lưng ngựa. Kỷ vật hoài mang ... [Đọc thêm...]

MONG CHƠ

Có phải thu về cạnh ngõ không. Mà sao rạo rực ở trong lòng. Thương nhiều những buổi tà dương ngóng. Nhớ ... [Đọc thêm...]

NÔI LONG

Xanh kỳ lá rụng nỗi lòng khơi. Vẫn mẹ ngồi đây khẩn với trời. Hạ mãn đau lòng sao chẳng vợi. Thu về ... [Đọc thêm...]

YÊU MỘT NGƯỜI

Liên hoàn thuận nghịch vận thủ vĩ ngâm. Giữ nhé buồng tim sáng nụ cười. Cho dù cuộc sống vạn phiền vơi. Từng giây hạnh ... [Đọc thêm...]

HỘI THƠ CHÙA HƯNG LỘC

Hưng Lộc hân hoan gấp bội phần. Nhà chùa nồng nhiệt đón thi nhân. Từ bi thấm đượm từng thi hữu. Thân thiện chan hòa ... [Đọc thêm...]

LÔI VI AI

Cũng nhắn nhưng mà họ chẳng nghe. Làm ta ngẫm ngợi khổ tâm nè. Hay rằng chắc tại người ra vẻ. Hoặc ngỡ ai thời giả ấp ... [Đọc thêm...]

ĐÊM HOA CHÚC

Khoảnh khắc tân hôn đã đến rồi. Ôinàng quyến rũ quá đi thôi. Tay ngà cởi yếm lòng ngơ ngẩn. Dáng ngọc khơi tình máu sục ... [Đọc thêm...]

BIỂN NHỚ

Biển nhớ hình em gọi mỗi ngày. Đêm nào sóng vỗ cuộc tình say. Ghim lần kỷ niệm êm đềm ấy. Thỏa chút thời gian rộn rã ... [Đọc thêm...]