NAM NHÂN ĐỘC BÓNG
Tĩnh mịch màu đêm dưới cảnh trần
Men tình luống nỗi đọa đày thân
Thời gian đã ửng đều lưng ngựa
Kỷ vật hoài mang suốt mỗi lần
Cỡi vó phi giòn trăm vạn nẻo
Cho lòng chở nặng những lời ân
Trời sa cát bụi bào nhung đỏ
Mộng lỡ làng kia..hỏi có gần.
Bài xướngDinh Thien Thanh
_____TRỜI SINH MỘT CẶP
Trời sanh đúng cặp giữa dương trần
Lả lướt ngôn tình đãi bạn thân
Sáng vịnh bài thơ vào những buổi
Chiều nâng khúc nhạc ngỏ đôi lần
Trông ngày lễ hỏi mời thiên sứ
Đón cảnh mây về quyện nghĩa ân
Mãi nhẹ nhàng say chàng với nhỏ
Đường yêu sẽ xích lại thêm gần
Bài họa huynh Tịch Trần Văn
Chừng như thấy ngượng mỗi khi gần
Dẫu cả năm trường mộng ái ân
Bởi mến tìm hoa trao bốn lượt
Vì yêu kiếm nhẫn tặng hai lần
Xuân về bé bảo còn non dạ
Hạ tới em rằng vẫn nhỏ thân
Tự trách duyên mình sao quá ẩm
Tìm đâu hạnh phúc giữa dương trần.