Thơ về tình yêu người lính thật giản dị và nhẹ nhàng, ít cao sang nhưng không kém phần lãng mạn. Những câu chuyện tình được viết bằng thơ, những hồi ký, những câu chuyện của tình đồng đội, đồng trí cũng đều được các tác giả gửi trọn trong những vần thơ của mình. Chúc các bạn tìm thấy niềm vui khi đọc những bài thơ này.

TẢN MẠN MÙA ĐÔNG

Đêm buông xuống dế mèn biết hay chưa. Lão cứ gáy hoài sao khó ưa đến vậy. Còn rủ thêm bầy côn trùng về quậy. Rỉ rả than ... [Đọc thêm...]

TÌNH YÊU LÍNH BIỂN

Anh đang đứng giữa biển khơi. Cầm chắc tay súng giữa trời đảo xa. Thiêng liêng tiếng gọi Trường Sa. Tổ tiên sáng lập ... [Đọc thêm...]

XIN NHỎ GIỌT XUỐNG ĐỜI

Ngước mặt lên ta không bằng người. Nhưng ta ngó xuống hơn người phải chăng. Xin nhỏ giọt bố đức thi ân. Cho người khốn ... [Đọc thêm...]

MONG GẶP LẠI EM

Mong gặp lại em cô gái Trường sơn. Anh chẳng thể quên sau lần gặp gỡ. Đường hành quân vào Nam ngày đó. Sốt rét rừng ... [Đọc thêm...]

VỢ TRONG MẮT NGƯỜI MẮT TA

Vợ là cơm hẩm nhà ta. Nhưng là cơm tám thằng cha láng giềng. Câu này nó vẫn còn thiêng. Xã hội ai cũng láng giềng của ... [Đọc thêm...]

VUI VUI

Đêm nằm ôm vợ của mình. Vẫn lướt phây búc nói mình cô đơn. Bà xã có giận có hờn. Vậy sao cứ thích đa mang. Một chàng ... [Đọc thêm...]

NƠI KHÔNG CÒN BÌNH YÊN

Chẳng còn lại sự bình yên với anh nữa đâu em. Ở nơi đô hội với muôn màu khoe sắc. Lời thơ đã có lúc gieo vào cho lòng ... [Đọc thêm...]

MÙA ĐÔNG THƯƠNG NHỚ

Thơ ảnh Chu Thương. Đông về giá lạnh chiều nay. Bỗng dưng lòng nhớ những ngày bên nhau. Lời thương ngỏ mối tình đầu. ... [Đọc thêm...]

CẢM ƠN NGƯỜI ĐỐT LÒ LỊCH SỬ

Đất nước bốn ngàn năm lịch sử. Thời vua Hùng dựng nước tới nay. Thăng trầm giậu lắm đổi thay. Ta người nước Việt dựng ... [Đọc thêm...]

VẬN NƯỚC KHỞI SẮC

Khô tươi thảy tất cho vào lò. Gian tham quyền lạm hóa thành tro. SAU 2 NĂM ĐỐT LÒ. - Kiến nghị thu hồi về ngân sách nhà ... [Đọc thêm...]

NƠI BÌNH YÊN

Đây là các bé nhà ta. Bi bô cười nói làm ta vui mừng. Ngủ ngoan ngoan nhé cac cưng. Hay ăn chóng nhớn bà mừng bà ... [Đọc thêm...]

XUÂN TAO NGỘ

Mùa đông hỡi bấc gieo hồn giá lạnh. Thiếp xa chàng như vụt cánh chim câu. Sợi hồng tơ bỗng chốc chẳng tươi mầu. Hay ... [Đọc thêm...]

TÌNH ĐÔNG

ThơThuỵ Phương. Thành đô đó đông sang gió lạnh. Trấn Vũ buồn dáng mảnh vai gầy. Thẫn thờ nhớ một vòng tay. Của người ... [Đọc thêm...]

ĐÊM VẮNG QUẶN LÒNG

Thơ Đồng Văn Tưởng. Thương mẹ quá cả cuộc đời vất vả. Đêm mỏi mòn căn nhà lá, vách bưng. Chiếc chõng tre, gió lạnh cứ ... [Đọc thêm...]

SỰ THẬT

Thằng Mẽo khéo lừa chúng ta. Mang danh khai hóa nhưng là diệt sinh. An Nam là đất nhân từ. Ngàn năm văn hiến bây chừ ... [Đọc thêm...]

CẢM TÁC MÙA ĐÔNG

Đêm đông trời le lói ánh sao xa. Trời trở rét tiếng gà xa gáy muộn. Cánh diều buồn chiều quê như cũng muốn. Réo rắt ru ... [Đọc thêm...]

LỜI NHẮN GỬI

Sẽ còn ngày rộng tháng dài. Nên ta vẫn cứ yêu đời thiết tha. Dẫu mai bóng xế mưa sa. Thì ta vẫn cứ là ta trong đời. ... [Đọc thêm...]

MƯA VÀ NỖI NHỚ

Mưa chẳng lớn nhưng rải đều khắp phố. Một mình tôi ngõ nhỏ bước quạnh hiu. Lất phất rơi từ buổi sớm đến chiều. Từng ... [Đọc thêm...]

BÍ MẬT BÀ ƠI

thơ vui Phạm Thái. Ngày xưa anh ấy đẹp trai. Năm mươi tuổi trước giỏi tài nhất thôn. Bao nhiêu gái bị hút hồn. Đến ... [Đọc thêm...]

MÌNH GIÀ THẬT RỒI

Mình già rồi có phải không em. Tóc đã bạc răng bỏ đi khỏi lợi. Da đồi mồi trán thêm nhiều rãnh mới. Mình già rồi ăn ... [Đọc thêm...]