THỜI GIAN ĐỜI NGƯỜI

Đời người sống được mấy mươi năm Phải chịu bao nhiêu khó với khăn Ngọt, đắng, chua, cay ai hiểu hết Thời gian vẫn cứ chạy bình chân! Từ khi có mặt, đời vui sống Hạnh phúc, bình yên, biết ghét yêu Tự tại, vô tư NGƯỜI thích chứ Hai mươi tuổi vẫn được cưng chiều! Sau rồi bước tiếp đến bờ đây Sức ấy như TRÂU phải biết cày Khổ tứ, lao tâm lo gánh vác Gia đình, sự nghiệp xiết thân này! Vậy đấy về hưu hết thật rồi Vui lòng giữ cửa, giữ nhà thôi Vui cùng chú CÚN ngồi trông ngõ Phận bọt, cao sang cũng hết thời! Chẳng thế mà rồi nhăn giống KHỈ Than ôi bệnh tật nó hành cho Thân tàn, chẳng mấy, Nam tào chấm Một kiếp! Thời gian có đợi chờ!
Tác giả: THU HUONGSố bài thơ: [163]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CÕI ĐỊA ĐÀNG

Ngỡ bức tranh màu thực ảo đan. Thiền lâm ẩn dật chốn non nhàn. Ghềnh xin gió thổi hoà âm trúc. Thác gọi mây về điểm sắc ... [Đọc thêm...]

CON VẬT QUANH TA

CON KHỈ Bát vỹ INH. Từ đá sinh ra vẫn có tình. Thông minh cũng bởi giống nòi tinh. Tầm sư học phép đồng môn kính. Kiếm ... [Đọc thêm...]

RẠNG ĐÔNG

Rực rỡ xuân về dõi mắt trông. Nhà bên trổ một đóa hoa hồng. Kìa ong Sáo vẳng trêu đùa nụ. Nọ bướm Oanh vờn giễu cợt ... [Đọc thêm...]

PHÂN TÍCH BÀI THƠ

Nhà thơ tình Xuân Diệu nói Là thi sĩ mơ theo gió mơ theo trăng và vớ vẫn cùng mây Trăng là đề tài đẹp được tiền ... [Đọc thêm...]

CUỘC CỜ PHIÊU

Ủn tốt sang hà diễn độc chiêu. Đừng mơ khép luỹ cản binh liều. Vờ cong sỹ ghểnh ngay sườn dứ. Chọc thẳng xe tràn chính ... [Đọc thêm...]

ĐẾN NINH BÌNH

Ninh Bình bạn đến với tôi không. Cảnh đẹp bừng khơi dưới nắng hồng. Thành Thị soi mình bên sóng nước. Phố phường in ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

BỮA SỚM GẶP MAY. (Nđt, Lưu thủy đối 248). Kia rồi bún phở sạch hàn the. Bữa mọn xài no, rủ uống chè. Ấy bảo vào xem, ... [Đọc thêm...]

TRĂNG THU

Trăng Thu diễm tuyệt thắm tia vàng. Ngó xuống mơ đời bớt ngổn ngang. Thức tỉnh bên thềm say cánh mộng. Hoà giao nốt ... [Đọc thêm...]