THƯƠNG NGƯỜI LẠC NẺO
Hạ tới đông tàn lá hết rơi
Mà sao nỗi nhớ cũng chưa rời
Tình như vẫn rẽ về hai lối
Phận tưởng còn chìm giữa biển khơi
Nặng nghĩa ba sương đau đớn kiếp
Nồng duyên bảy nắng xót thương đời
Niềm yêu lạc nẻo quên ngày hạ
Biết đến bao giờ thoả bậu ơi
NỖi NHỚ NGƯỜI XA
Xướng Nguyễn Phượng
Thu tàn lá úa cũng thôi rơi
Chỗ hẹn ngày xưa bậu vắng rời
Đễ nẫu duyên tình chia vạn lối
Cho sầu phận ái rẽ ngàn khơi
Mưa chiều lặng lẽ đau chung kiếp
Bão sớm đìu hiu xót một đời
Nỗi nhớ dâng tràn nơi bến hạ
Hoen mờ mắt lệ bạn lòng ơi !!