THƯƠNG NGƯỜI LẺ BÓNG
Đêm đông dài thương người lẻ bóng
Quờ hư không tay lỏng gối đơn
Sụt sùi ngấn lệ từng cơn
Cô đơn buốt lạnh tủi hờn ai mang!
Thương số kiếp nhỡ nhàng đơn lẻ
Xót cảnh đời tình rẽ sầu bi
Đau lòng những cảnh chia ly
Nữa đường gãy gánh sân si ngậm ngùi!
Rồi từ đó mặn mòi cát bụi
Từng đêm trường lụi cụi canh thâu
Thời gian gặm nhấm nỗi đau
Cô đơn buồn tủi nát nhàu con tim.
Đêm thức trắng lục tìm dĩ vãng
Ngắm sao trời lãng đãng mây trôi
Một mình lầm lũi đơn côi
Tuổi xuân vụn vỡ :hỡi ôi !còn gì?
Bước chân đi níu ghì con trẻ
Ngoái lại nhìn cha mẹ già nua
Đạo đời đành phải chịu thua
Ghìm chân ôm lấy chát chua vào lòng!
Trách số kiếp má hồng đen bạc
Tủi phận đời thân hạc lẻ loi
Đường tình hai ngã chia đôi
Duyên tươi khép lại phai phôi má hường!!!
11112018 Tg Toàn Lê