THUYÊN VA BIÊN
Sóng cứ vỗ mạn thuyền nhè nhẹ
Hôn khẽ khàng rồi rẽ nước ra
Nồng sâu ái ngọt mặn mà
Giữa màn đêm sáng thiết tha bóng ngời
Biển đầy mãi không vơi kỷ niệm
Những ngọt ngào ngự chiếm hồn mơ
Lang thang gợn nhẹ bến bờ
Lăn tăn mặt nước lững lờ nhẹ trôi
Về gặp gỡ lại rồi xa cách
Giữa muôn trùng luồng lạch trùng khơi
Thủy chung nguyên vẹn một lời
Đầy vơi con nước chẳng rời đôi ta
Một ngày đẹp bên tà áo mới
Thuyền, Biển về hồ hởi trào dâng
Đêm khuya lặng lẽ một vầng
Trăng vàng mặt nước nhẹ nâng bóng thuyền.