TIẾNG LÒNG
Thơ là tiếng nói tâm hồn
Sao tôi chẳng thả được hồn vào thơ
Bao nhiêu mộng... bấy nhiêu mơ
Buồn vui thương nhớ... duyên tơ ủ lòng...?
Muốn bày tỏ nỗi niềm mong
Muốn cho ai biết trong lòng vấn vương
Nhưng sao cảm xúc chẳng thương
Hay tại câu chữ tìm đường đi chơi?
Tim lạc lõng... hồn chơi vơi
Thôi đành nhờ gió đôi lời gởi ai
“Cô đơn quạnh quẻ nơi đây
Có người con gái đêm ngày nhớ trông
Nhớ ai dạ những hoài mong
Người ta hiểu được tình nồng tôi trao...!”