TIM VÊ CÔI NGUÔN

Song thất lục bát Khoán xuyên tâm. NƯỚC VIỆT ĐÓ NGÀN NĂM CÒN MÃI CÓ VUA HÙNG TA PHẢI NHỚ ƠN Công người lập NƯỚC giang sơn Non sông đất VIỆT chân nhơn lạc hồng Nay thăm mộ ĐÓ trong tưởng nhớ Tìm đến non NGÀN mở nén nhang Bốn nghìn NĂM nhớ ơn giàng Theo dòng lịch sử CÒN trang oai hùng Tâm tưởng nhớ MÃI cùng ôn lại Việt Nam ta CÓ đại anh hào Xưng vương VUA chẳng cờ sao Đáng bao quân địch HÙNG bào chưa mang Về đất tổ TA nàng trăn trở Công ơn người PHẢI ở trong tim Sử xanh xưa NHỚ gắng gìn Về nguồn con chỉ ƠN xin khắc lòng.
Tác giả: NGUYỄN ĐỨC HÙNGSố bài thơ: [6]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HOA LAN RỪNG

Dáng khô hoa vẫn có hồn. Lửng lơ khắp núi cùng non tháng ngày. Lấy đâu nước tưới đủ đầy. Yêu qua ánh mắt đủ rồi. Trời ... [Đọc thêm...]

TRỞ LẠI

Anh trở lại con đường đầy bụi đỏ. Vào một ngày lộng gió giữa tháng ba. Đất Tây Nguyên hùng vĩ trắng hoa cà. Ong gọi ... [Đọc thêm...]

CHĂM CHỒNG

TG Chu Thương Ảnh chôm. Bữa nay trời nóng như rang. Chồng em thương tật nên càng thấy đau. Biếng ăn da tái xanh ràu. ... [Đọc thêm...]

LÀ CON GÁI PHẢI XINH

Ai cũng chỉ có một đời để sống. Phải biết thương và trân trọng chính mình. Bởi vốn dĩ trên đời ngoài cha mẹ. Thương ... [Đọc thêm...]

THÂN PHẬN

Bóng tà đã ngả về đông Mặt trời đã xế ngang tây. Thanh xuân qua vội còn mong đợi chờ. Tình ơi, Sao đến bơ vơ ?. Miệng ... [Đọc thêm...]

GỬI NGƯỜI TRI KỶ

Anh chợt đến chợt xa như gió thoảng. Như mây trời phiêu lãng biết về đâu. Để tháng năm ve nức nở u sầu. Phượng trăn trở ... [Đọc thêm...]

NỖI BUỒN MÙA HOA XOAN

Cứ mỗi độ nhìn hoa xoan trắng. Lòng lại buồn sâu nặng ngày xưa. Ngan ngát hương vương vấn đợi chờ. Người xưa ấy xa hoài ... [Đọc thêm...]

ĐÊM VẮNG QUẶN LÒNG

Thơ Đồng Văn Tưởng. Thương mẹ quá cả cuộc đời vất vả. Đêm mỏi mòn căn nhà lá, vách bưng. Chiếc chõng tre, gió lạnh cứ ... [Đọc thêm...]