TINH ƠI

Đêm trường nặng nhớ hỡi tình ơi! Tựa cửa nhìn xa dãy cuối trời Gió xõa đìu hiu hồn lại khởi Sương luồn ảo não dạ cùng khơi Thềm bên tĩnh mịch không hề với Ngõ trước thầm im chẳng chịu vời Hạ mãn bao ngày sao bỏ tới ? Trăng lìa mấy vụ chả về nơi ? Trăng lìa mấy vụ chả về nơi? Chạm giữa lòng đau ấy kẻ vời Giữ vẹn ân nồng đâu thể với... Buông cài ái thẫm mọi nguồn khơi Còn luôn mãi ngóng phương chờ đợi Vẫn cứ hoài trông một khoảng trời Cũ ảnh hằn in thường đến gợi Xưa hình đã khảm thắm người ơi!
Tác giả: DANH TỬSố bài thơ: [34]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

GÓC LẶNG

Dương tà ẩn bóng lặng hồ sâu. Lữ khách kìa soi cảnh bạc đầu. Dường vẻ tiếc xuân mùa lỡ vội. Mặc đời trêu áo mảnh sờn ... [Đọc thêm...]

NHỚ QUÊ

Men hồ vãng cảnh mạn trời Tây. Biển lạnh trào dâng nỗi nhớ đầy. Cạnh khải hoàn môn làn gió vẫy. Bên nhà thái hội nẻo ... [Đọc thêm...]

TRẢI ÁI MỜI DUYÊN

Ngũ độ Đồng âm Luật trắc Vần trắc. Viễn khách trao lời rung nhịp thở. Hồng nhan gởi phận say tình nhớ. Chan bùi sợi não ... [Đọc thêm...]

BÁNH IN

Mấy bạn chen nhau rớt xuống rồi. Riêng mình nán lại tí trêu chơi. Trắng trong vóc ngọc nhiều anh gột. Dẻo ngọt thân ngà ... [Đọc thêm...]

SẮC HOA

Thuận nghịch độcThập lục láyTập danhSắc thái. Hoang bèo tím phủ lững lờ sông. Thoảng ngại ngần lay khẽ giấy hồng. Vàng ... [Đọc thêm...]

CHÀNG THẠCH SANH

Nghèo khổ mồ côi tội thế trời. Không ai cứu đỡ cuộc đời trôi. Mình thôi, tự lập, vươn mà sống. Chẳng có tình thân, quả ... [Đọc thêm...]

NHỚ BẾN XƯA

Hoạ thơ Lý Hồng Đức. Nhớ mãi lỗ tròn cái thuở khang. Lưa thưa cỏ bám ở đầu làng. Ngâm mình chú nhóc khi hè rực. Mát dạ ... [Đọc thêm...]

ĐÊM ẢO DIỆU

Thầm đem nỗi nhớ tự bao chiều. Hẹn buổi sum vầy xõa tiếng yêu. Cỏ ngọt tim lồng xen gấm nhiễu. Đồ thơm não vít phả ... [Đọc thêm...]