TÌNH THƠ
Tôi yêu thương người đàn bà đã cũ
Trái tim mang vần vũ góc gan đời
Sống kiên cường dẫu nước mắt thầm rơi
Buông vạt nắng khiến đời tôi ấm lạ
Núi thẳm triền phô khẽ cuộn mình
Xua dòng đắng mặn cõi phù sinh
Hoà hơi ấm toả lan chiều vọng
Rỡ nụ cười bưng thắm buổi trình
Điểm nhẹ môi hồng êm sóng vỗ
Tôn thầm tóc bạc khoảnh trời nghinh
Dù xuân thoắt niệm sen hờ hững
Vẫn nhủ nồng thơm vẹn ái tình