TÌNH XUÂN
Trời vẽ cảnh mộng căng tròn nỗi nhớ
Từng đêm trường nức nở giọt mưa lay
Ru hồn côi ủ rũ biết bao ngày
Giờ xuân đến quyện nồng say rất lạ
Gió lững thững vui đùa từ muôn ngả
Bỗng ùa về theo hoa lá ngẩn ngơ
Để hồn ai luôn khắc khoải đợi chờ
Duyên hạnh ngộ giấc mơ còn bỡ ngỡ
Những thửa ruộng xanh mạ non mới nở
Chú bướm vàng sặc sỡ đậu rào thưa
Chút dư âm vọng lại lúc giao thừa
Bỗng khấp khởi tiễn đông xưa buốt lạnh
Đào rực rỡ khiến bên lòng canh cánh
Chờ từ lâu để hưu quạnh mái nhà
Nay Xuân về ấm lại chuyện đã qua
Bàn tay vẫy như là khơi đáy mắt
Lời hẹn ước bên nhau cùng gom nhặt
Vẹn câu thề son sắt dạ khát khao
Ánh huyền nhung sâu thẳm đã dâng trào
Tình yêu ấy từ em trao tất cả.