TÔI SINH RA
Tôi sinh ra là con nhà không học
Sống cùng cảnh khó nhọc của nông thôn
Không được giống ai đó vẫn thường đồn
Người có tâm hồn của một thi sĩ.
Đâu giám nhận vì mình thật ngu dốt
Nhiều dại dột của lứa tuổi trẻ thơ
Việc học hành vờ đi không cần thiết
Vào công việc giết mình của thời gian.
Đâu được giống cuộc sống người thanh nhàn
Cha mẹ này nọ với vàn tiếng tăm
Từ sâu thẳm của người xưa để lại
Bao mệt mài có sẵn để về sau.
Còn tôi chỉ bó rau người mua bán
Sống quê mùa ngao ngán mà vẫn vui
Cũng chỉ biết thui thủi với ruộng đồng
Suốt ngày tháng không còn gì nuối tiếc.