TRẢ NỢ NGÀY XƯA

Ta muốn bán cho em cả bốn mùa Ta bán mây bán cả mưa với nắng Bán những nỗi buồn ngày xưa xa vắng Bán hết rồi ta thầm lặng bán trăng Nhưng làm sao ta bán được chị Hằng Thôi cắt nửa, bán phần trăng của Cuội Gọi Cuội là thằng dù ngà năm tuổi Bán sạch rồi ta tiếc nuối bán thơ Bán hết đi để trả nợ giấc mơ Xưa ta vay chút tình hờ trong gió Trả cho mùa xuân chồi non hoa cỏ Trả cho mùa hè phượng đỏ tiếng ve Ngày xưa đó ta vay của mùa hè Tà áo dài lời yêu nghe da diết Ta vẫn nợ em tới ngày ly biệt Chia tay rồi mà chẳng biết nói sao Trả cho mùa thu ngọn gió hanh hao Vì ta nợ mùa thu bao nỗi nhớ Mùa thu về như một lời nhắc nhở Ta còn nợ em mùa lá vàng rơi Mùa đông về u ám đất trời Ta nợ mùa đông một thời tuổi trẻ Còn nợ em một bờ vai mạnh mẽ Hứa với em rồi mà có lẽ ta quên Ta trả cho em nỗi nhớ chẳng mang tên Nguyễn Đình Huân Sà Gòn, Ngày 26042015
Tác giả: HUAN NGUYEN DINHSố bài thơ: [536]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

GỢI NHỚ TÌNH HOA

Anh về tìm lại dấu xưa. Tháng ba nắng nhạt gió mưa rì rào. Con đường cỏ dại xanh xao. Bờ ao nước mát gợi bao nỗi niềm. ... [Đọc thêm...]

NÓI VỚI ANH

Em muốn dựa vào vai anh mãi. Bởi gió về em lại tim côi. Ấm êm hạnh phúc vun bồi. Hôn làn tóc mượt bờ môi ấm nồng. Em ... [Đọc thêm...]

LÍNH ĐẢO ĐÓN TẾT

Nơi quê nhà rộn rịp khúc tình ca. Đây đảo xa sóng vỗ hòa biển động. Chắc tay súng vững tin nơi đầu sóng. Bánh chưng ... [Đọc thêm...]

CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO

Anh yêu à có hiểu được nỗi lòng. Em yêu anh rất chân thành tha thiết. Dẫu đôi ta hai phương trời cách biệt. Nhưng lòng ... [Đọc thêm...]

KHÔNG XA ĐÂU

Trường sa không xa xôi đâu anh. Thư anh viết tâm tình nhiều về đảo. Giữa biển mênh mông sóng cồn giông bão. Đồng đội ... [Đọc thêm...]

LÍNH MÀ EM

Mỗi lần nghe anh kể những vất vả trong học tập và rèn luyện ở đơn vị những lần anh lỡ hẹn hay những điều bất ngờ anh ... [Đọc thêm...]

QUÊ HƯƠNG

Quê hương ơi tuổi trẻ một thời. Bao kỷ niệm với đời ấu thơ. [Đọc thêm...]

NỖI BUỒN NGOẠI TÔI

Đã bao mùa lá úa rụng đầy sân. Mà nó chưa một lần về quê ngoại. Hàng cây me vẫn quằn bông sai trái. Theo tháng ngày chờ ... [Đọc thêm...]