TRÁCH NGƯỜI
Uống sầu nuốt cạn cô đơn
Bơ vơ trong nổi chập chờn mỗi đêm
Mưa rơi rớt nhẹ bên thềm
Mà nghe nặng trĩu đan xen cõi lòng
Người vui nâng chén rượu hồng
Bỏ quên ngày tháng tình nồng có nhau
Ta về nuốt lệ thương đau
Trách ai sao nỡ phai màu nhớ thương
Mình ta lẽ gối đơn dường
Buồng tim vụn vở bởi đường tình duyên
Chẳng mơ danh vọng hão huyền
Cớ chi bến giận buông thuyền đứt dây
Người vui duyên mới đắm say
Ta vui ta uống men cay cuộc đời
Người vui người hé môi cười
Ta vui ta uống lệ đời đắng cay...
Nghệ An :9122018