TRƯỜNG XƯA
Vẳng nghe tiếng cuốc đêm hè
Thoảng làn gió mát, trái me cựa mình
Sân trường áo trắng nữ sinh
Ai như cô bé bạn mình năm xưa
Tung bay tà áo gió đùa
Bóng hồng thấp thoáng khúc cua cuối đường
Nao lòng bao nỗi vấn vương
Về đây thăm lại mái trường của ta
Hàng cây ghế đá khóm trà
Hai hàng phượng vĩ rực hoa đỏ trời
Sân chơi ríu rít tiếng cười
Vô tư trong trắng cái thời học sinh
Khăn tay , hoa ép tỏ tình
Đôi dòng lưu bút tặng mình lúc xa
Mười lăm năm ấy thôi mà
Mà sao ta thấy mới xa mái trường!