TUỔI GIÀ
684 Thơ Kiều Phong
Cảm Tác Qua Ảnh
Ai rồi cũng phải già đi
Tóc râu bạc trắng người thì tong teo
Non xưa cũng chẳng muốn trèo
Vợ nằm thao thức mà gieo neo sầu
Ngày xưa nghèo khỏe như trâu
Bây giờ có tý neo cầu...hết hơi
Người ta sống ở trên đời
Xem thường sức khỏe lệ rơi có ngày
Chiều nay mượn chút men cay
Đăng lên Fece Book dãi bày tâm can
Người chê thì bào lão gàn
Kẻ khen lại nói thế gian bình thường
Cuối đời dạ cứ tơ vương
Năm canh chẳng ngủ đêm trường thở rung
Đường lên tiên cảnh chập trùng
Nghĩ về lúc ấy mông lung...cõi lòng.