VÃN CẢNH HƯNG SƠN TỰ

Thơ ảnh Nguyễn Viết Thắng Nằm bên mỏm núi ven sông Mái chùa che khuất bóng lồng cây cao Dạo chân lẹ bước đi vào Điện thờ hương sáng như sao trên trời Chuông vang thánh thót xa vời Nam Mô Đà Phật những lơi thành tâm Bồ đề xoè tán bóng dâm Ni cô xoàn xoạt tay cầm chổi đưa Mặt trời chiếu rọi nắng trưa Bóng cô thôn nữ chân đưa vội vàng Mồ hôi ướt đẫm vai nàng Đôi gò tuyệt mỹ rõ ràng hiện lên Viết tại tp HCM Ảnh đường trong chùa HƯNG SƠN TỰ Q9
Tác giả: NGUYỄN VIẾT THẮNGSố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HUYNHHƯƠNG

TRÁCHduyên số phũ phàng vương nợ. CHIỀUmưa rơi nhung nhớdậy thì. CHẲNG..thà đừng nặng hồn si. LÒNG..khắc khoải, ôm ... [Đọc thêm...]

VIẾT CHO NGƯỜI TÌNH

Anh đã về chẳng gặp em ngay. Đêm khắc khoải ngày chờ tin nhắn. Mong đèn sáng âm thầm lẳng lặng. Cái chấm xanh ... [Đọc thêm...]

RAY RỨT

Bỗng dưng tôi chẳng muốn gì. Nghe từng thổn thức thầm thì trong tim. Một dòng ký ức lẽn tìm. Len sâu lồng ngực cố ghìm ... [Đọc thêm...]

HÃY LẮNG NGHE LỜI CON KÊU CỨU

Người viết người muôn năm cũ. Hãy lắng nghe lời con kêu cứu. Trả lại cho con, một dáng vẻ thơ ngây. Và tự hỏi, điều ... [Đọc thêm...]

CẢM XÚC THÁNG BA

Tháng ba lất phất mưa xuân. Giọt thương giọt nhớ giọttần ngần rơi. Hoa xoan tím biếc đất trời. Gạo bung đỏ thắm nắng ... [Đọc thêm...]

NƠI GÓC KHUẤT

Nơi góc khuất trái tim. Em cố ghìm nỗi nhớ. Để lòng thôi bỡ ngỡ. Đêm buồn bớ lang quân. Sóng biển đảo bao lần. ... [Đọc thêm...]

TÌNH QUÊ

Nếu một ngày anh có đến Ban Mê. Mời anh ghé vùng CưKuin đất đỏ. Nơi xứ cao quê hương đầy lộng gió. Mưa nắng hai mùa ... [Đọc thêm...]

BẦU TRỜI RỰC ÁNH BÌNH MINH

Hôm nay mười chín tháng năm. Ngày sinh nhật Bác mà nằm chẳng yên. Vào thăm Bác, chúng luyên thuyên. Vì dân vì nước - ... [Đọc thêm...]