VÌ SAO LẺ
Vì sao lẻ giữa trời hiu quạnh
Giống như người đã quảnh mặt đi
Tàn vương lá đổ bao thì
Vụng về níu giữ tình si hững hờ
Hồn hoang dại ngẩn ngơ lịm chết
Cảm xúc này mỏi mệt buồng tim
Vầng trăng lụi tắt im lìm
Phai mờ ánh rọi ngồi ghim giọt sầu
Đường cách biệt lời câu chối bỏ
Dối gian lòng hẹn đó chờ ai
Đắng cay chỉ nợ ưu hoài
Không thành chấp nhận mình sai quá nhiều
Ôm giá lạnh hồn xiêu lệ đắng
Suốt cuộc đời va vẳng mình ta
Những đêm trống trải canh tà
Ngậm ngùi chua xót rời xa dỗi hờn.