XUÂN VỀ VỚI BẢN MÈO
Xuân cũng đến với miền quê hẻo lánh
Màn sương đan theo cảnh núi vô hình
Cánh đào rừng khoe sắc trước bình minh
Tiếng vượn hót gọi tình từ mờ sáng
Xuân đã đến với miền quê yên lặng
Giữa đất trời bao lắng đọng yêu thương
Người nơi đây vất vã đến trăm đường
Mơ hạnh phúc yêu thương đời giản dị
Xuân gõ cửa thì thầm nghe không nhỉ
Ghé bên tai rủ rỉ tiếng chim đồi
Nụ cười duyên cũng hé nở trên môi
Em có thấy những chồi non vội nở
Xuân rực rở trong lòng ai thương nhớ
Đón nhau về cùng ngỡ một lời yêu
Để ta ru mộng ước hạt xuân chiều
Tình say đắm dệt thêu lời hứa hẹn