YÊU BÉ NGỐC

Có bao giờ em thật ngốc không anh? Khi năm ấy! Làn gió nào quẩn quanh. Khi nụ hoa đón bình minh lấp lánh. Khi anh ngỏ lời yêu thật chân thành. Có bao giờ. Em thật ngốc hở anh.? Khi con tim vấn vương hình bóng ấy. Để lời Ai cứ hiện hữu bao ngày. Như li rượu... chưa uống mà đã say.! Có bao giờ.! Anh muốn nắm bàn tay. Rồi nhẹ nhàng cứ khẽ đan từng ngón. Bàn tay thô xen lẫn ngón tay thon. Chỉ thế thôi. Để rồi em nhớ mãi. Nếu thời gian. Có còn quay trở lại. Anh bên em. Vẫn nói câu ngày xưa. Bé ngốc ơi. Anh mãi tròn câu hứa. Anh yêu em. Trọn vẹn cuộc đời này. Ảnh bài NM. Tặng ML của tôi.
Tác giả: NGUYEN MINHSố bài thơ: [80]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THỊT CHÓ

Thịt chó Anh Đàm kẹp lá mơ. Ăn nhưng chẳng dám để bàn Thờ. Lo thần phẫn nộ phang đầu vỡ. Sợ thánh căm hờn vật não đơ. ... [Đọc thêm...]

TA CÒN CHO EM

Cho em một chút hồn nhiên. Một vài giọt nắng rất mềm dễ ưa. Cười lên trời đất giao mùa. Lưa thưa nỗi nhớ, lưa thưa sắc ... [Đọc thêm...]

MỪNG NGÀY ĐẠI THẮNG

MỪNG giải phóng rợp trời cờ đỏ. NGÀY toàn dân tỏ rõ chân tình. Chiến trường hiển hách quyên sinh. THẮNG quân ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI ƠI GẶP GỠ LÀM CHI

Có lẽ nào kiếp trước ta nợ duyên. Nên kiếp này mình gặp lại anh nhỉ. Tình yêu mình trắng trong đầy mộng mị. Cảm mến ... [Đọc thêm...]

ĐẦU XUÂN VÃN CẢNH ĐỀN NGỌC SƠN

Thơ Nguyễn Viết Thắng. Bao năm trở lại đền xưa. Bút nghiên vẫn viết sớm trưa lên trời. Cổng đền tấp lập khách chơi. ... [Đọc thêm...]

GIẤC MỘNG PHAI

Anh nhẹ bước qua đời em vụn dại. Trái tim khờ rung động mãi vì ai. Màn đêm buông trăn trở suốt canh dài. Sao người đến ... [Đọc thêm...]

BAI THƠ MÔT THƠI ĐÊ NHƠ

Về thăm quê vào một dịp cuối năm. Chiều mùa đông lạnh căm căm gió bấc. Cây rụng lá cành khẳng khiu gầy guộc. Lạnh run ... [Đọc thêm...]

ĐÁM CƯỚI QUÊ

Hôm nay đám cưới làng quê. Quan viên hai họ mãi mê chuyện trò. Chú rể thì đứng co ro. Còn nàng dâu mới, thì lo...không ... [Đọc thêm...]